“... Gần đây, tôi cảm thấy mọi thứ ngày càng bất thường. Ngay cả khi về nhà, tôi cũng cảm thấy có thứ gì đó mềm mềm, ướt ướt cứ âm u bò lổm ngổm trên sàn nhà suốt đêm... Không không không, tôi không nhìn thấy gì cả, tôi chỉ thấy sàn nhà sạch bong, còn có vệt nước, trông y như vừa được lau bằng cây lau nhà, nhưng tôi liếc nhìn cái chậu lau nhà bên cạnh thì thấy nó khô cong à...”
“Còn bạn cùng phòng của tôi nữa, lúc chơi bóng với anh ta, bầu trời chuyển sang màu hồng rất rất sẫm... Không phải loại đỏ thẫm thỉnh thoảng thấy đâu, loại đó tôi biết là do ánh sáng tán xạ, là hiện tượng vật lý. Nhưng hôm qua, cái màu hồng sẫm đó... Nói sao nhỉ, cảm giác cứ như có một cái dạ dày khổng lồ nuốt chửng cả tôi, bạn cùng phòng và cả sân bóng rổ ấy. Rồi trên đường về nhà cũng vậy, cứ như có một cái ruột dài ngoằng nối thẳng đến nhà tôi, rồi tôi cứ đi trong cái ruột đó vậy...”
Bác sĩ Sầm đẩy gọng kính: “Đừng căng thẳng, bệnh tình tái phát là chuyện bình thường. Chẳng phải cậu nói thứ Sáu cậu lại tăng ca sao? Lại còn cãi nhau với sếp nữa chứ. Như cậu nói đấy...”
Bác sĩ Sầm nói đến đây cũng bật cười, “Đi làm thì ai mà chẳng điên chứ?”
“Tôi hiểu, tôi hiểu mà, tôi biết tôi bị điên là vì lại bị kích động. Thực ra tôi có thể phân biệt được đây là ảo giác.”
Lâm Kiến Uyên nói, “Nhưng tôi có một chuyện đặc biệt không rõ, tôi cứ suy nghĩ từ đêm qua đến giờ...”
“Chuyện gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play