Những lời như vậy, Lâm Chân đã nghe quá nhiều, thậm chí còn có những lời khó nghe hơn nữa. Phần lớn đều cho rằng Cố Xuyên Tử thi không đỗ đồng sinh, tốn công vô ích; lại có người vẫn cứ dựa vào chuyện giữa Lâm Chân và Tiền Cảnh Nguyên mãi không buông, nói cậu cố bám víu vào Cố Xuyên Tử đỗ đồng sinh để từ đó xoay chuyển danh tiếng cho bản thân.
Lâm Chân coi như không nghe thấy, một chữ cũng không để trong lòng.
Chẳng mấy chốc, mọi người đã đến cổng huyện nha. Người đến xem bảng quả thật quá đông, so với hôm thi còn nhiều hơn. Người lớn, trẻ con chen chúc nhau tiến lên phía trước.
Lâm Chân nói với Cố Xuyên Tử:
“Chúng ta đợi bọn họ xem xong rồi hãy đến, người đông như vậy, không biết phải chen bao lâu mới vào được.”
“Ai nha, Lâm thúc, sao ngươi giống y như Cố Lẫm, lúc nãy trên đường hắn cũng nói người sẽ rất nhiều, tới muộn chút cũng không sao. Các ngươi không muốn sớm một chút thấy tên trên bảng à?” – Vương Khâm sốt ruột hẳn lên, quay sang nói với hai gia nhân theo mình: “Hai người các ngươi nhất định phải chen vào xem giúp ta thứ hạng.”
“Vâng!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play