Giấc ngủ của Thẩm Lâm luôn không tốt.
Buổi tối cậu không ngủ được, giữa trưa nhiều nhất cũng chỉ là nằm úp mặt xuống bàn trong phòng học nhắm mắt dưỡng thần, cốt để bản thân không vì thiếu ngủ mà trở nên cáu kỉnh, rồi hóa điên giống mẹ cậu.
Nói không ngoa thì năm nay, đây là lần đầu tiên cậu nằm trên giường nghỉ ngơi vào buổi trưa.
Sau khi lên giường, Tần Dực ôm Thẩm Lâm vào lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng cậu, Thẩm Lâm cảm thấy Tần Dực cứ như đang dỗ dành một đứa bé ngủ vậy.
Thẩm Lâm bật cười với ý nghĩ của chính mình, cậu nhắm mắt lại, định thần thả lỏng đầu óc một lát, cậu hoàn toàn không nghĩ rằng mình có thể ngủ.
Thế nhưng, khi ngửi thấy mùi hương cỏ cây tự nhiên, tươi mát trên người Tần Dực, dường như cả thế giới đều trở nên tĩnh lặng, cơn buồn ngủ bất giác ập đến, Thẩm Lâm cứ thế chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
Phát hiện Thẩm Lâm đã ngủ, Tần Dực liền dùng một tay nhắn tin cho Tô Diệp Thu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play