Cậu đã có một khoảng thời gian quá dài bị giam cầm trong một không gian chật hẹp, không có ánh mặt trời, chỉ có mùi mốc meo cùng lũ chuột bọ, hoàn cảnh như vậy cũng sản sinh ra một mặt u ám bất kham trong hắn.
Nhưng hôm nay thì không giống vậy.
Hôm nay cậu bước ra khỏi nhà, đi tới một thế giới rộng lớn hơn.
Ánh mặt trời vừa vặn, gió nhẹ thổi vào mặt, tiếng rao hàng của người bán rong nơi xa cùng tiếng trò chuyện của đám đông đều làm Lý Thanh Trúc vui vẻ, giống như những u ám trong linh hồn cậu đều theo gió nhẹ và ánh mặt trời biến mất không dấu vết.
Lý Thanh Trúc dừng lại, Tần Dực cũng không vội vã đi, biểu cảm vui sướng của cậu khiến anh nguyện ý dừng bước chân để cùng cậu lặng lẽ hưởng thụ khoảnh khắc này.
Tần Sơ không hiểu vì sao Tần Dực và Lý Thanh Trúc vừa ra khỏi nhà đã không đi nữa, chỉ đứng ngay trước cửa, mà cửa thì có gì đẹp đâu, nhưng chủ nhân làm gì thì đừng hỏi nhiều là được.
Không biết qua bao lâu, Lý Thanh Trúc từ thế giới say mê của mình hoàn hồn lại, sự tự do và tốt đẹp làm cậu muốn gấp không chờ nổi cảm thụ pháo hoa nhân khí của nhân gian, vì thế quay đầu lại nói với Tần Dực: “Tướng công, chúng ta tiếp tục đi thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT