Người phục vụ vào phòng, thấy Tần Dực thì hoảng sợ.
Tần Dực cao lớn, mặt không có cảm xúc đứng ở mép giường, lại đối diện với đôi mắt không chút gợn sóng của anh, người phục vụ lập tức cúi đầu, nhanh chóng đi trải giường.
Bộ chăn lông xù màu vàng ấm áp, chăn bông tơ tằm được người phục vụ lần lượt trải xong, An Dương sờ một chút, cảm thấy vô cùng mềm mại.
Sau khi trải chăn xong, người phục vụ lấy chăn cũ của khách sạn rồi nhanh chóng rời khỏi phòng.
Người phục vụ ra khỏi phòng, phát hiện mình đã đổ mồ hôi lạnh.
Trong phòng, An Dương lại ôm lấy Tần Dực: “Bạn trai, sao anh lại tốt với em như vậy chứ?”
Tình cảm của cậu dành cho Tần Dực không hề che giấu, đôi mắt sáng lấp lánh, có thể thấy cậu thực sự rất vui.
“Anh không tốt.” Tần Dực căng mặt: “Nếu anh tốt, anh đã sớm đổi chăn cho em từ trước rồi.”
Nghĩ đến việc An Dương đã ngủ ở khách sạn này mấy ngày, Tần Dực liền cảm thấy mình thật đáng chết, anh vẫn còn rất nhiều điều chưa suy nghĩ chu toàn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT