Hơn nữa, Tần Dực đẹp trai như vậy, không phải là để cậu hôn sao?
An Dương càng nghĩ càng thấy hợp lý, sau đó lặng lẽ thưởng thức dư vị một chút. Chẳng thưởng thức được gì, cậu lại nhìn môi Tần Dực, muốn hôn. An Dương nghĩ sao liền nói vậy.
“Bạn trai, có thể, hôn thêm một chút được không?” An Dương vẫn vòng tay quanh cổ Tần Dực, chiếc vòng tay trên cổ tay cậu lóe lên ánh sáng dịu nhẹ, An Dương có chút ngượng ngùng: “Vừa nãy hôn nhanh quá, còn chưa cảm nhận được mùi vị đâu.”
An Dương muốn chủ động hôn Tần Dực, niềm vui trong lòng Tần Dực không thể dùng lời nói mà diễn tả được.
Anh thích An Dương gần gũi với anh, không cần hôn, chỉ đơn giản ở cùng một không gian cũng đủ làm Tần Dực vui vẻ.
An Dương đã nói như vậy, Tần Dực liền cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên đôi môi hồng hào của An Dương.
Anh không hôn một chút rồi rời đi, ngược lại là mang theo sự thăm dò để hôn sâu hơn.
Khoảnh khắc đầu lưỡi hai người chạm vào nhau, da đầu An Dương tê dại, có cảm giác linh hồn như thăng hoa.
Thì ra hôn người mình thích lại là một chuyện vui sướng đến vậy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play