Tiếp tục với những gì đã xảy ra, Lý Thanh Trúc nghĩ rất đơn giản. Nếu cậu thực sự cưới về đây có thể làm Tần Dực tỉnh lại thì đó là một điều tốt cho người nhà họ Tần. 
Nếu cậu cưới về đây mà Tần Dực không tỉnh lại thì cậu sẽ tự gánh lấy hậu quả. Dù kết quả thế nào, cưới đến Tần gia vẫn tốt hơn ở cái nơi gọi là nhà của cậu.
Không ngờ Tần Dực thật sự tỉnh lại. Không biết là do vui vẻ có ích hay do cậu một lần nữa trở về đã mang đến ảnh hưởng khác.
Sau khi hai người bái đường xong, Tần Dực thế mà lại trực tiếp nắm lấy tay cậu. Tay Tần Dực rất ấm áp, trên người còn có mùi cỏ cây tươi mát cùng với hương thuốc bắc thoang thoảng. Cậu rất thích điều này.
Trong tình cảnh không biết Tần Dực trông như thế nào, Tần Dực vẫn cho cậu cảm giác không tồi. Cũng không biết Tần Dực có ghét bỏ cậu hay không.
Cậu hiện giờ đang đội khăn che mặt, Tần Dực cũng không biết đôi mắt và chân cậu đều có vấn đề, gần như là một phế nhân.
Lý Thanh Trúc chợt cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, theo bản năng bám lấy vật thể đáng tin cậy trước mặt —— cổ Tần Dực. Đám người xung quanh cũng ồn ào lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play