Tại thế giới này, Tần Dực cùng Thẩm Lâm sống đến chín mươi tuổi. Thẩm Lâm được Tần Dực chăm sóc rất tốt, không mấy khi đau ốm, cậu ra đi trong giấc ngủ, gương mặt nở nụ cười, như đang mơ một giấc mộng đẹp.
Lúc ấy, Tần Dực đang ngủ. Hổ Phách đánh thức Tần Dực, nhắc nhở anh rằng sinh mệnh của Thẩm Lâm đã đi đến hồi kết.
Hai người được chôn cất bên nhau, với mong muốn kiếp sau họ vẫn có thể ở cạnh nhau.
Tần Dực bước ra từ thế giới nhỏ, nét mặt không lộ vẻ đau buồn, thậm chí anh còn thẳng thừng đòi đi ngay đến thế giới tiếp theo. Điều này khiến Hổ Phách cảm thấy liệu có phải Tần Dực đã đau buồn đến mức sinh bệnh chăng?
“Thần quân, ngài thật sự không cần nghỉ ngơi thêm rồi mới đi đến thế giới tiếp theo sao?”
“Không cần.” Tần Dực nhẹ nhàng vuốt ve chiếc vòng tay, tựa như đang dịu dàng vuốt ve linh hồn người thương.
Hổ Phách quét một lượt trạng thái thân thể và tinh thần của Tần Dực, thấy không có vấn đề gì mới đưa Tần Dực đến thế giới tiếp theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play