Cảm xúc của Trần Ngưỡng dâng trào. Trước kia anh không biết điểm nhiệm vụ là một mảnh vỡ của thế giới hiện thực, giờ thì anh đã biết. Nơi này chẳng phải là nhà của anh sao, anh đã về nhà rồi, về nhà rồi.
"Tiểu Trần à, cậu làm sao vậy, không phải vừa nãy vẫn ổn sao, sao lại khóc?" Bà chủ đưa tới bánh quẩy và sữa đậu nành, vẻ mặt vừa giật mình vừa lo lắng.
Nước mắt Trần Ngưỡng không thể ngừng lại, nỗi bi thương và uể oải to lớn đột ngột nhấn chìm anh.
Triều Giản một tay xách bữa sáng, tay còn lại nắm lấy Trần Ngưỡng rời khỏi cửa tiệm. Họ đi xuyên qua những con phố cũ với những tiếng nói thân quen và hơi thở cuộc sống, dừng lại trong một con hẻm sâu yên tĩnh.
Trần Ngưỡng vẫn khóc, nước mắt làm ướt cằm anh. Đây là lần đầu tiên anh mất kiểm soát một cách mãnh liệt như vậy.
Triều Giản siết chặt Trần Ngưỡng vào lòng, thỉnh thoảng vuốt từ gáy xuống lưng anh.
Người có chỉ số cảm xúc thấp rất dễ bị cảm giác chi phối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play