Triều Giản nói: "Ngôi nhà thật sự."
Trần Ngưỡng yên lặng rất lâu: "Vậy bố mẹ anh thì sao, tại sao anh lại trở thành trẻ mồ côi?"
"Bố mẹ anh qua đời lúc anh mười một mười hai tuổi, để lại căn nhà cũ này cho anh." Triều Giản tìm lại những lời mà Trần Ngưỡng từng nói với cậu, không hề có chút giả dối. Bởi vì Triều Giản sẽ thường xuyên quét dọn, cậu muốn mỗi một vết tích mà Trần Ngưỡng để lại trong cuộc đời mình đều sạch sẽ, giống như quá khứ.
"Chúng ta đều lớn lên ở cầu Tam Liên..." Trần Ngưỡng lại gần nhìn Triều Giản, hít thở mùi chanh xanh trên người cậu: "Vậy trước khi làm nhiệm vụ, cậu có biết anh không?"
Triều Giản nói: "Biết." Cậu vuốt ve vết sẹo sau tai trái Trần Ngưỡng: "Nhưng anh không biết em."
"Vậy thì..." Trần Ngưỡng còn muốn hỏi, âm thanh trong miệng anh bị một nụ hôn lành lạnh ngăn lại.
Triều Giản nắm lấy gáy Trần Ngưỡng, hôn anh thật sâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play