Trương Kỳ lấy bao thuốc lá ra: "Cũng mất rồi."
Sắc mặt Trần Ngưỡng lập tức thay đổi: "Chuyện gì đã xảy ra?"
Trương Kỳ từ trong bao thuốc lá cố lấy một điếu, hắn cầm mấy lần đều không lấy ra được, đôi mắt cũng không tập trung: "Tháng chạp năm ngoái, người thân tới chơi, đứa bé rơi xuống sông, vợ xuống cứu, cũng không trở lại."
Trần Ngưỡng nhất thời im lặng.
"Đừng nhắc nữa, đừng nhắc nữa." Trương Kỳ một tay xoa mặt, tay còn lại bóp nát bao thuốc lá.
Trần Ngưỡng nghe thấy tiếng nức nở của Trương Kỳ, dường như cảm động lây, trong đầu anh tràn ra rất nhiều suy nghĩ, tâm trạng chùng xuống rất nhiều.
Triều Giản đi lại ngoài quy tắc, cậu tiến vào khu xét duyệt không phải dựa vào chỉ số cảm xúc, cho nên lúc này cậu không cảm thấy gì. Cậu chỉ đưa khăn giấy và lồng ngực mình cho Trần Ngưỡng khi anh khóc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT