Trần Khuyết Dư vẫn giữ vẻ bình thản, không chút vội vàng hay hoảng loạn. Trên gương mặt hắn, không ai có thể nhìn ra dù chỉ một tia chột dạ.
Cẩn ca nhi căng thẳng nhìn hắn, đôi môi mím chặt, không thốt lên một lời. Khi tức giận, dáng vẻ cậu bé giống hệt mẫu thân mình, đôi mắt tròn xoe, gương mặt phẫn nộ đỏ bừng.
Trần Khuyết Dư chẳng chút do dự thêu dệt lời nói dối, nét mặt không hề thay đổi. Hắn bước tới hai bước, đến gần Cẩn ca nhi, nhẹ nhàng xoa đầu cậu bé, giọng nói dịu dàng: “Mẫu thân con qua đời là do ngoài ý muốn. Dĩ nhiên, ta cũng có lỗi vì đã không bảo vệ tốt mẫu thân con. Sao con lại đột nhiên hỏi về chuyện này?”
Cẩn ca nhi né tránh bàn tay hắn, lùi lại vài bước, cắn răng nói: “Nhưng mẫu thân bảo rằng mẫu thân bị trúng độc mà chết, không phải bệnh tật như phụ thân nói.”
Những lời này hoàn toàn khác với những gì mọi người từng nói với cậu bé, như thể tất cả đều đang lừa dối cậu.
Bàn tay Trần Khuyết Dư khựng lại giữa không trung. Trong lòng hắn thoáng nghĩ, không biết Đỗ Thiên Thiên đã nói những gì với Cẩn ca nhi, và cậu bé đã biết được bao nhiêu. Nhìn dáng vẻ tức giận của Cẩn ca nhi, e rằng nàng đã tiết lộ không ít.
Cái chết của Đỗ Thiên Thiên quả thực có liên quan đến hắn, nhưng hắn không trực tiếp ra tay, thậm chí thứ độc ấy cũng không phải do hắn chuẩn bị. Hắn chỉ là một kẻ đứng ngoài quan sát, lạnh lùng và vô cảm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT