Đỗ Thiên Thiên nghe thấy hai tiếng kêu rên, đó là âm thanh của Lâm Khinh và Lục Y ngã xuống đất.
Trần Khuyết Dư dùng khăn tay tẩm thuốc mê khiến nàng bất tỉnh, sau đó bế ngang nàng lên, đặt lên xe ngựa, thẳng đường đưa về Quốc công phủ.
Phải nói rằng, cơ hội lần này là do hắn vất vả lắm mới tạo được. Đỗ Thiên Thiên gần như không bao giờ ra khỏi cửa, muốn ra tay với nàng quả thực khó như lên trời. Căn viện nhỏ vuông vắn ấy lại được canh phòng nghiêm ngặt, xông vào là điều bất khả thi. Hắn chỉ còn cách dùng mưu trí để giành lấy.
Khi được đưa về Quốc công phủ, Đỗ Thiên Thiên vẫn còn trong trạng thái hôn mê.
Ước chừng nửa canh giờ sau, nàng mới dần dần tỉnh lại, chậm rãi mở mắt. Một mùi đàn hương nồng nặc xộc vào mũi. Nàng từ trên giường ngồi dậy, ánh mắt quét qua bốn phía. Căn phòng này không hề xa lạ với nàng, chính là phòng ngủ của Trần Khuyết Dư.
Ánh mắt nàng dừng lại nơi người nam nhân đang ngồi quay lưng về phía nàng bên cửa sổ. Đỗ Thiên Thiên chẳng còn tâm trạng để tức giận, trong lòng chỉ trào dâng nỗi sợ hãi. Trần Khuyết Dư đã đưa nàng đến đây, chắc chắn chẳng có ý tốt lành gì.
Nàng chậm rãi lên tiếng, giọng khàn khàn: “Ngươi muốn làm gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play