Gió tháng mười hai lạnh thấu xương, xa xa trên mái hiên phủ một lớp tuyết mỏng, thời tiết giá rét. Trong phòng, lò hương nghi ngút khói, cửa sổ đóng chặt. Đỗ Thiên Thiên ôm phích nước ấm, tựa vào trường kỷ, trên người đắp một tấm chăn nhỏ, lim dim chợp mắt. Nàng ngủ say đến mức quyển sách trên ngực rơi xuống đất mới giật mình tỉnh giấc.
Khi Đỗ Thiên Thiên mở mắt, trời đã chạng vạng, ánh hoàng hôn ấm áp xuyên qua khe cửa sổ, rải từng vệt vàng lên người nàng. Không biết do ngủ quá lâu hay vì lý do nào khác, đầu nàng hơi đau nhức. Nàng đưa mắt nhìn quanh, không thấy bóng dáng Dung Tuyên đâu, liền hỏi Lục Y: “Thiếu gia vẫn chưa về sao?”
Tháng này, Dung Tuyên không quá bận rộn, phần lớn thời gian đều ở lại trong phòng cùng nàng, cùng đọc sách, trò chuyện. Hiếm khi nào hắn vắng mặt như vậy.
Lục Y thành thật đáp: “Khi gia trở về, ngài còn đang ngủ. Gia ngồi bên cửa sổ đọc sách một lúc, sau đó Thư Ảnh đến báo chuyện gì đó, gia liền ra ngoài, đến giờ vẫn chưa về.”
Đỗ Thiên Thiên khẽ nhướng mày, hỏi: “Đi vội lắm sao?”
Lục Y gật đầu, rồi lại lắc đầu: “Cũng như thường ngày thôi ạ, chỉ là sắc mặt trông không được tốt.”
Thấy từ chỗ Lục Y không hỏi được gì thêm, Đỗ Thiên Thiên xoa xoa mi tâm. Giấc trưa vừa rồi nàng ngủ không ngon, liên tục mơ thấy những cơn ác mộng kỳ lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play