Sau những ngày mưa, thời tiết trở nên vô cùng dễ chịu. Bầu trời trong xanh, không một gợn mây, ánh nắng rực rỡ chói chang trên cao.
Dung Tuyên cùng Lục Thư Ngôn bước đi trên con đường trong cung. Nhân lúc sóng vai, hắn thuận miệng hỏi: “Ngày thành thân của ngươi và Tầm Châu quận chúa chắc đã gần kề rồi, phải không?”
Gương mặt vốn đã nhợt nhạt của Lục Thư Ngôn càng thêm tái mét, không chút huyết sắc. Sắc mặt hắn ta trông yếu ớt, cả người như thiếu sức sống. Hiển nhiên, hắn ta chẳng muốn nhắc đến vị quận chúa kia. Hắn ta khẽ “ừm” một tiếng, rồi thở dài đáp: “Phải, sắp đến rồi.”
Chỉ còn chưa đầy hai tháng nữa là đến ngày thành thân của hai người. Vừa rồi, trong Ngự Thư Phòng, Lục Thư Ngôn đã cố gắng vùng vẫy lần cuối, cầu xin Hoàng thượng hủy bỏ hôn sự này. Nhưng hôn ước đã định, há có thể vì vài lời của hắn ta mà dễ dàng rút lại? Huống chi, Lục gia vốn chỉ là một gia tộc bình thường, thế lực không đủ lớn để khiến Hoàng thượng thay đổi mệnh lệnh đã ban.
Lục Thư Ngôn ho khan không ngừng, gương mặt đỏ bừng lên vì cơn ho. Dung Tuyên, vốn là bằng hữu thân thiết cùng học với hắn, sao có thể không nhận ra sự bất mãn trong lòng hắn ta? Tuy nhiên, chuyện nhà người khác, hắn chẳng thể xen vào. Dung Tuyên chỉ cười nhẹ, an ủi: “Thân thể ngươi không tốt, cứ yên tâm nghỉ ngơi. Ta thấy Tầm Châu quận chúa tính tình hoạt bát, cũng là một người không tệ.”
“Có lẽ vậy.” Lục Thư Ngôn khẽ nhếch môi, nụ cười nhạt mang theo chút châm chọc.
Hai người tiếp tục bước đi, vừa trò chuyện vừa tiến về phía trước. Bỗng nhiên, Dung Tuyên nhướng mày, ánh mắt đầy hứng thú nhìn về phía một nam nhân mặc triều phục màu đen đang đứng cách đó không xa. Hắn thẳng thừng bước tới, không né không tránh, chắp tay chào: “Trần đại nhân, sao vẫn chưa rời cung?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT