Dung Tuyên nhìn thấy sắc mặt Đỗ Thiên Thiên tái nhợt, bàn tay nàng lạnh toát đẫm mồ hôi, liền nghĩ rằng nàng đang buồn bã vì không được gặp phụ thân. Hắn dịu giọng hỏi: “Có muốn đổi hướng xe ngựa, đến Đỗ gia không?”
Đỗ Thiên Thiên khẽ cau mày, giọng nàng nhẹ nhưng kiên quyết: “Không đi.”
Trong lòng nàng thực ra rất muốn, bởi phụ thân và hai vị ca ca đều có tính cách giống nàng, cố chấp đến lạ. Hôm qua và hôm nay nàng chưa thể gặp được, nhưng nàng biết rõ, ngày mai hay ngày kia, phụ thân và các ca ca nhất định sẽ đến. Họ sẽ kiên trì cho đến khi Trần Khuyết Dư chịu nhượng bộ, đồng ý để Cẩn ca nhi đến Đỗ gia.
Dung Tuyên hơi ngạc nhiên, hỏi: “Sao vậy?”
Nàng đã mong chờ ngày này từ rất lâu, không có lý do gì khi gần đến nơi lại từ chối. Dung Tuyên vốn là người cẩn trọng, dù trước đây từng dùng lý do cầu tự để giữ nàng ở lại bên mình, hắn vẫn luôn tính toán chu toàn mọi việc.
Hắn hiểu rõ, một khi người của Đỗ gia đến, e là hắn không còn cơ hội chen chân. Dù việc giữ nàng lại bằng cách dựa vào đứa nhỏ có phần hèn mọn, nhưng Dung Tuyên cũng chẳng còn cách nào khác.
Đỗ Thiên Thiên càng chau mày chặt hơn, nàng hít sâu một hơi, nói: “Ta cảm thấy bụng hơi khó chịu, về trước đã.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play