Dung Tuyên khẽ cười, giọng trầm thấp, cúi sát vào sau gáy Đỗ Thiên Thiên. Chóp mũi hắn thoang thoảng ngửi được hương thơm nhàn nhạt từ nàng, hắn giả vờ vô tội, cất tiếng hỏi: “Ta làm sao?”
Đỗ Thiên Thiên bị sự trơ trẽn của hắn làm cho kinh ngạc. Người này vừa mới hứa với nàng rằng sẽ không chạm vào nàng, vậy mà lời tối qua nói, không lẽ hắn đã nuốt hết vào trong bụng rồi sao? Nàng tức giận đáp: “Ngươi đã nói sẽ không chạm vào ta!”
Dung Tuyên tỉnh bơ, lý lẽ đàng hoàng: “Như thế này đâu tính là chạm vào.”
Đỗ Thiên Thiên tức tối, một cước đá văng hắn ra, cuốn chăn lăn vào góc trong cùng của giường. Nàng quay lưng về phía hắn, bực bội nói: “Ngươi ôm chặt như vậy, ta không thoải mái, làm sao ngủ được?”
Thấy nàng phản ứng mạnh như thế, Dung Tuyên ngoan ngoãn nghe lời, dường như không có ý định ép buộc nàng. Hắn khẽ đáp: “Được rồi.”
Tuy trong lòng hắn có phần nôn nóng, nhưng hắn biết không thể vội vàng nhất thời.
Dung Tuyên nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng, thở dài một tiếng, dịu giọng nói: “Nàng yên tâm đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT