Cái nào ra cái đó, Đỗ Thiên Thiên tuy trong lòng thoáng nảy sinh chút đồng tình, nhưng ý định trốn chạy suốt đêm vẫn không hề dao động.
Giữa mùa hè oi ả, sau giờ ngọ, không khí càng thêm khô nóng. Đỗ Thiên Thiên lòng dạ rối bời, không thể tĩnh tâm. Nàng đã thu dọn xong tay nải, cẩn thận giấu trong ngăn tủ. Với vẻ mặt nghiêm trọng, nàng lặng lẽ chờ trời tối.
Lục Y thấy nàng thần sắc trang nghiêm, còn tưởng nàng đang lo lắng cho việc Dung Tuyên bị phạt quỳ. Lục Y khuyên nhủ: “Di nương chớ lo lắng, nô tỳ nghe nói lão phu nhân xưa nay rất cưng chiều nhị tiểu thư, hẳn không nỡ để họ quỳ cả ngày đâu.”
Dung lão phu nhân vốn nghiêm khắc, nhưng đối với các cháu lại vô cùng yêu chiều. Đỗ Thiên Thiên nhớ rõ trước đây, khi nàng và Dung Mẫn cùng gây họa, lão phu nhân hiếm khi trách phạt nặng, ít nhất chưa từng bắt quỳ bao giờ.
Nàng đáp: “Ta không lo lắng.”
Lục Y ngạc nhiên hỏi: “Vậy sao di nương lại mặt mày ủ rũ?”
Đỗ Thiên Thiên nhìn Lục Y, khẽ thở dài. Nàng lo lắng hai điều. Thứ nhất, nàng sợ nếu trốn đi mà bị bắt lại, hậu quả sẽ khôn lường. Thứ hai, nàng lo cho an nguy của Lục Y. Nàng chắc chắn không thể đưa Lục Y theo, mà khó đảm bảo Dung Tuyên sẽ không giận cá chém thớt lên Lục Y.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play