Trước khi Dung Tuyên trở về phủ, đã có người đi gọi đại phu đến.
Hắn vừa bước vào trong phòng, liền thấy nha hoàn đang loay hoay bưng chén thuốc, bèn sải bước tiến tới, trầm giọng hỏi: “Chuyện gì thế?”
Nha hoàn đáp: “Di nương không chịu uống thuốc.”
Dung Tuyên đưa mắt nhìn Đỗ Thiên Thiên, rồi vươn tay, giọng nói nhẹ nhàng nhưng mang theo ý ra lệnh: “Đưa chén thuốc cho ta, ngươi lui ra ngoài đi.”
“Dạ.”
Đỗ Thiên Thiên vẫn chưa tỉnh lại, đôi mắt nàng nhắm chặt, giữa lông mày khẽ nhíu lại, dường như đang chìm trong giấc ngủ không yên ổn. Môi nàng khẽ mấp máy, lẩm bẩm nói mớ gì đó. Dung Tuyên ngồi xuống mép giường, cúi người lắng nghe, mới biết nàng đang kêu đau trong mơ.
Lòng Dung Tuyên chợt dâng lên một cảm giác phức tạp khó tả. Hắn khẽ nhéo cằm nàng, định đút thuốc cho nàng uống, nhưng nàng dường như cảm nhận được vị đắng của thuốc, liền nghiêng mặt tránh đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT