Đỗ Thiên Thiên không dám động đậy, chỉ cúi đầu im lặng, không nói lời nào.
Dung Tuyên khẽ cười, giọng mang theo chút ý châm chọc. Nàng không lên tiếng cũng tốt, dù có chịu thua cũng chẳng sao, bởi hôm nay hắn đã quyết tâm không dễ dàng tha thứ cho nàng. Hắn chậm rãi nói, giọng nhàn nhạt nhưng lạnh lùng: “Xem ra, ta đối với ngươi quá tốt, đến nỗi chưa từng dạy ngươi biết thế nào là quy củ.”
Đỗ Thiên Thiên run rẩy ngẩng đầu, ngón tay khẽ móc lấy ống tay áo của hắn, cố nặn ra một nụ cười gượng gạo, giọng nhỏ nhẹ: “Thiếp biết sai rồi.”
Dung Tuyên chỉ liếc nàng một cái, ánh mắt lạnh nhạt, khẽ phất tay gạt tay nàng ra, giọng điệu nhẹ bẫng: “Sai rồi thì phải chịu phạt.”
Dưới gốc cây dương bên tường viện, Lục Y và Lâm Khinh đang quỳ ngay ngắn. Đỗ Thiên Thiên đưa mắt nhìn, lòng không khỏi xót xa, chỉ liếc qua hai cái rồi vội thu tầm mắt lại. Nghĩ lại, chính nàng vì đắc ý mà trở nên kiêu ngạo, quên mất Dung Tuyên là người như thế nào.
Hắn là kẻ sát phạt quyết đoán, lạnh lùng vô tình.
Dù chưa biết hình phạt trong miệng Dung Tuyên là gì, Đỗ Thiên Thiên cũng không dám mở lời biện minh thêm. Nàng cúi đầu, giọng nhỏ như muỗi kêu: “Thiếp nhận phạt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play