Thạch Phi Vũ về nhà đã gây sự với Thạch Tinh. Ban đầu Thạch Tinh đương nhiên không đồng ý, nhưng cha không đồng ý, con liền ưỡn cổ nói mình sẽ tự dâng tấu!
Thạch Phi Vũ tuy chức quan không cao, không có tư cách lên triều, nhưng dâng tấu thì có thể. Hơn nữa, chuyện hắn bàn cũng là quốc gia đại sự, tấu chương này sẽ qua Nội các rồi mới trình lên hoàng đế.
Trình lên thì không sao, ai mà chưa từng viết vài tấu chương không đúng lúc? Ngay cả chính Thạch Tinh năm xưa chẳng phải cũng vì tấu chương viết không tốt mà bị giáng chức, đánh trượng sao? Nhưng nếu được Vạn Lịch coi trọng, đến lúc đó Thạch Phi Vũ sẽ phải trực tiếp lên triều diện thánh, đồng thời triều đình sẽ bàn bạc việc này.
Trên triều đình có biết bao nhiêu yêu ma quỷ quái, chút tâm tư trong sáng của Thạch Phi Vũ làm sao chịu nổi sự công kích của những lão hồ ly kia, đến lúc đó không chết cũng phải lột một lớp da!
Thay vì để con trai mạo hiểm làm việc này, chi bằng để cha mình ra hứng chịu.
Sau khi dâng tấu xong, Thạch Tinh liền mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, chờ đợi sự phản bác của quần thần và quyết định của Vạn Lịch.
Trong lòng ông biết, việc này không thể thành công được. Nhưng con trai đã quyết tâm không đụng tường nam không quay đầu, mình chỉ có thể dâng tấu. Đợi dâng tấu xong bị nhất trí phản đối, mình lại biện bác vài câu rồi lấy làm tiếc mà lui về, việc này coi như xong, cũng là có một lời giải thích với tất cả mọi người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT