Bản thân Thân Thời Hành hồi nhỏ cũng vì trí nhớ siêu phàm mà đọc sách, học thuộc lòng bài vở chỉ vài lần là được. Nhưng Tần Hàn Tinh còn hơn thế, con bé gần như có thể nhớ như in mọi thứ đã xem qua. Dạy dỗ Tần Hàn Tinh, Thân Thời Hành có thể nói là không tốn chút sức lực nào, thậm chí còn có chút đắc ý, cảm thấy mình làm thầy rất có thành tựu.
Đúng là giống người nhà họ Thân rồi! Giống ông, đầu óc lanh lợi, nói một hiểu mười!
Nhưng hai ông cháu ở với nhau lâu, Tần Hàn Tinh cũng dần dần không còn giữ kẽ trước mặt Thân Thời Hành nữa. Con bé lúc học thì thực sự ngồi yên, nhưng lúc chơi thì cũng thực sự gan to bằng trời!
Nhìn một cô bé ngoan ngoãn, điềm đạm như vậy, ai ngờ lại dám bất thình lình chạy ra phía ao cá. Thân Thời Hành vốn cho nó nghỉ giải lao một lát, còn mình thì lấy tờ "Kinh Báo" ra vừa thưởng trà vừa đọc. Kết quả liền nghe thấy tiếng nha hoàn bà vú la hét bên ao. Thân Thời Hành ngẩng đầu lên thì thấy Tần Hàn Tinh đang được một bà vú khỏe mạnh xách lên, đôi giày trên chân còn nhỏ nước tong tỏng. Con bé còn biết xắn tay áo lên nên áo không bị ướt. Thấy ông nhìn sang, biết mình làm sai, nó đáng thương xòe hai tay ra, gọi Thân Thời Hành:
"Ngoại tổ, ôm!"
Thân Thời Hành vốn định mắng một trận, nhưng hành động lại nhanh hơn lời nói, đã ôm Tần Hàn Tinh vào lòng. Tần Hàn Tinh vội vàng vòng tay ôm lấy cổ ông, mắt hoe hoe đỏ:
"Con muốn bắt cá nhỏ nấu canh cho ngoại tổ và ngoại tổ mẫu, không cẩn thận bị trượt chân. Ngoại tổ đừng nói cho ngoại tổ mẫu biết chuyện con suýt ngã xuống ao được không ạ? Con hứa lần sau không dám nữa!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play