Hắn đứng dậy, đột nhiên quỳ xuống trước mặt Tống Huân, ngẩng đầu nhìn gò má già nua gầy gò của ông, đôi mắt đen láy như hắc diệu thạch ánh lên vẻ nghiêm túc và trịnh trọng:
"Sư phụ, con vốn nên chọn một ngày lành tháng tốt để hành lễ bái sư. Nhưng sư phụ đối đãi với con bằng cả tấm chân tình, Nguyên Cẩn không muốn bị những lễ nghi thế tục trói buộc. Xin sư phụ nhận của đồ nhi một lạy."
Sau đó, Tần Tu Văn chậm rãi dập đầu ba cái.
Tống Huân vốn định đỡ Tần Tu Văn dậy, nhưng nghe hắn nói vậy, ông lại ngồi yên, vuốt râu dài nhìn Tần Tu Văn hành lễ xong, lúc này mới hài lòng bảo hắn đứng lên.
Thu phục một thiên tài không hề dễ dàng, nhưng bây giờ danh phận thầy trò đã định, Tần Tu Văn đã chắc chắn là quan môn đệ tử của Tống Huân ông!
Ở cái tuổi sắp gần đất xa trời, lại có được một anh tài như vậy, thật sự là trời cao thương xót Tống Huân ông. Ông tin rằng, trên người Tần Tu Văn, ông có thể thực sự thực hiện được hoài bão của mình, cho dù ngày đó có đến sau khi ông đã nhắm mắt xuôi tay.
Hôm đó, Tần Tu Văn ở lại nhà Tống Huân hơn nửa ngày, mãi đến khi dùng xong bữa tối mới trở về phủ. Nhưng vừa về đến nhà, hắn đã thấy Quý Phương Hòa đứng đợi ở cửa từ lâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT