Người xưa rất kính sợ giấy và chữ viết. Ngay cả một người nông dân mù chữ, thấy một tờ giấy có chữ trên đường cũng sẽ nhặt lên, gom lại một chỗ để đốt, không để giấy bị gió thổi bay, bị người ta giẫm đạp, coi đó là một việc tích đức.
Chữ viết và giấy tờ quý giá trong mắt dân chúng như vậy, bởi lẽ để nuôi một người đọc sách chân chính không hề dễ dàng, bút mực giấy nghiên đối với người thường cũng là một khoản chi tiêu vô cùng đắt đỏ.
Vậy mà giờ đây, mười văn tiền có thể mua được ba tờ giấy lớn đầy chữ. Chưa bàn đến nội dung, chỉ riêng giá trị vật chất đã thấy rất hời.
Và đây, mới chỉ là khởi đầu.
Những cậu bé bán báo nhanh chóng bán hết chồng báo trên tay, ôm giỏ tiền chạy về kho hàng trong thành do xưởng in chỉ định. Chúng không dám ôm năm trăm văn này mà bỏ trốn, bởi lúc đăng ký làm báo đồng, địa chỉ, tên tuổi các thành viên trong gia đình ba đời đều đã được ghi lại, người của xưởng in còn đến tận nơi xác minh. Chạy trời không khỏi nắng, dù có kẻ nảy sinh ý xấu cũng không dám giở trò.
Hơn nữa, muốn làm nghề bán báo này, khi nhận năm mươi tờ đầu tiên còn phải nộp một trăm văn tiền cọc. Nếu bán không hết, có thể mang số báo còn lại trả về nguyên vẹn, hoặc nộp đủ tiền, hoặc trả đủ báo. Nếu làm mất một tờ, đều phải tự mình đền.
Vì vậy, hễ bán hết báo, các cậu bé không dám chậm trễ một khắc, lập tức mang tiền đến kho, rồi lại nhận thêm năm mươi tờ mới để đi rao bán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play