Dân thường không dám đi hỏi, bèn cử mấy vị tú tài có công danh đến nha môn hỏi Tần đại nhân khi nào sẽ đến Vệ Huy nhậm chức. Đồng thời, không ít người dân vào lúc trời tối đã lén đặt trước cửa nha môn một ít hoa quả khô, lạc rang tự phơi, thậm chí có người còn cắn răng giết cả con gà mái đang đẻ trứng của nhà mình mang đến, chỉ sợ Tần đại nhân không nhận.
Bởi vì trước đây khi Tần Tu Văn đến các làng xã thị sát, cũng có người dân muốn tặng quà để bày tỏ lòng biết ơn, nhưng Tần đại nhân nói rằng thời buổi khó khăn, mọi người đều sống không dễ dàng, cuối cùng lại cho người mang đồ trả lại từng nhà.
Những người lưu dân trước đây, nay đã an cư lạc nghiệp ở huyện Tân Hương, có hộ tịch của huyện, nghe tin Tần Tu Văn sắp được điều đến Vệ Huy, vừa vui mừng kích động lại vừa không nỡ. Nhiều gã đàn ông cao to vạm vỡ đã lén khóc thầm. Trong lòng dù không nỡ nhưng cũng không dám nói ra, chỉ sợ nói ra sẽ làm mọi người không vui, cho rằng mình quá ích kỷ. Tần đại nhân được thăng quan, đây là chuyện tốt!
Trần Đại Sơn đỏ hoe mắt, nói với Tiểu Ngũ một câu tự đáy lòng:
"Đại nhân thăng quan là chuyện tốt không gì bằng, ta chỉ mong quan của đại nhân càng làm càng lớn! Như vậy sẽ có thêm nhiều người dân được hưởng phúc của đại nhân! Ta buồn, thật sự chỉ là không nỡ xa đại nhân."
Bây giờ ở huyện Tân Hương thỉnh thoảng còn được gặp Tần đại nhân, sau khi đến phủ Vệ Huy, làm sao còn có cơ hội gặp lại?
Tay Trần Đại Sơn không ngừng làm việc, vừa làm chiếc ô vạn dân dưới ánh đèn dầu, vừa lẩm bẩm nói chuyện với Tiểu Ngũ đang đưa vật liệu cho mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT