Lâu Tinh Duệ dĩ nhiên hiểu rõ ý của ông ta — chẳng qua vẫn là cái kiểu tự cho mình đứng ở vị trí cao hơn người, còn trong mắt ông ta, những người như Phương Hà… từ đầu đã bị xem là hạng thấp kém hơn một bậc.
Trước đây, nếu có kẻ nào dám làm càn trước mặt ông ta, e là chẳng có kết cục gì tốt đẹp. Nhưng giờ thì tình hình đã khác, mấy người này thường ngày trên thương trường tinh mắt như diều hâu, sao giờ lại như mù cả rồi, chuyện gì cũng không nhìn thấu?
Vị ông chú kia thấy Lâu Tinh Duệ như chẳng hề lắng nghe lời mình nói, liền nổi giận:
“Thằng nhóc nhà họ Lâu?! Cậu có đang nghe tôi nói gì không đấy?!”
Lâu Tinh Duệ: “Nghe.”
“Vậy thì mau đi đi! Nhớ kỹ, bây giờ nhất định phải giữ hắn lại, chúng ta không thể tiếp tục có người chết nữa. Cậu hạ mình một chút cũng chẳng sao, sau này chúng tôi ai nấy đều sẽ ghi nhớ ơn của cậu. Còn hắn… Đợi đến khi quân đội tới, thì cứ làm theo lời tôi nói vừa nãy, chắc chắn sẽ giúp chúng ta hả giận!”
“Cả khu này, kiểu gì cũng có người có quan hệ với quân đội, đến lúc đó…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT