Trương Diên Thuận hoàn toàn không phát hiện ra dụng ý trong lòng Phương Hà, chỉ chậm rãi đi theo phía sau cậu. Dù sao thì đầu óc anh ta cũng chẳng nhanh nhạy gì, cứ đi theo Phương Hà là được, mấy chuyện khác căn bản không cần nghĩ nhiều làm gì.
Vì dù có nghĩ thì cũng nghĩ không ra. Từ nhỏ đã thế rồi, nên về sau dứt khoát không dùng não luôn cho khỏe, dù sao trong nhà cũng có tiền có quyền, cuộc sống nhỏ của anh ta trôi qua nhẹ nhàng thư thái biết bao.
Phương Hà dẫn đám chó con và Hắc Lê đi lòng vòng tới đoạn đường gần khu biệt thự trước kia từng ở, quả nhiên chỉ mới rời khỏi đây một đêm thôi mà nơi này đã gặp nạn rồi.
Trên đường phố gần đó, vết máu nhiều hơn hẳn, thậm chí còn có thể nhìn thấy vết máu mới trên cửa sổ và tường của một số tòa nhà xung quanh—mới xuất hiện từ đêm qua, chứ trước đó chưa từng thấy.
Đặc biệt là khi vượt qua bức tường bao nhìn vào bên trong, mấy cái đèn đường đã bị phá sạch, thậm chí còn có những dây điện lòi ra từ cột đèn
Đêm qua chắc hẳn là một đêm khủng hoảng trong khu này rồi? Không biết có ai ngủ được không nhỉ? Có khi chỉ dám ngủ vào ban ngày thôi ấy chứ?
Nhưng ai quy định đám động vật biến dị chỉ hoạt động vào ban đêm? Trước đó con mèo trắng biến dị kia chẳng phải đã giết người vào ban ngày đấy sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT