Nguồn convert: Wikidich
Hứa Anh xuyên sách, trở thành mẹ kế của nam chính học bá trong một cuốn tiểu thuyết hào môn. Đáng tiếc, đó là hợp đồng hôn nhân, ba của nam chính không hề có tình yêu với cô.
Đúng như câu mẹ kế khó làm, trong cốt truyện gốc, nguyên chủ vì ham tài sản của ba nam chính mà tính toán đủ điều, chịu đựng vất vả để làm tròn vai mẹ kế, nhưng chưa bao giờ thực sự hòa nhập được vào gia đình này. Cô không những không chiếm được sự chú ý của ba nam chính, mà còn bị nam chính nhìn thấu tâm tư. Khi nam chính thành công vang dội, việc đầu tiên anh ta làm là giúp ba mình bỏ cô. Sau khi ly hôn, nguyên chủ không có nhà để về, nhan sắc tàn tạ, trở thành trò cười trong giới phu nhân hào môn. Chưa kể, hai năm sau cô còn mắc bệnh nan y, không có tiền chữa trị, không ai chăm sóc, cuối cùng chết trong căn phòng thuê chỉ có bốn bức tường.
Hứa Anh lật xem kịch bản, nam chính Lục Từ khi còn nhỏ tuy là học bá bá đạo nổi tiếng gần xa, chuyên trừng trị kẻ ác, nhưng sau khi trưởng thành lại trở nên lạnh lùng cao quý, không khác gì người ba tổng tài bá đạo của mình. Nếu đã mang hào quang của nam chính, còn sợ không trưởng thành tốt sao?
Giờ đây, đã bước một chân vào hào môn, so với việc phải thương tổn lẫn nhau với nam chính đang ở tuổi thanh xuân nổi loạn, ngông cuồng khó dạy, và người ba ít nói của nam chính, kiệm lời như vàng, đương nhiên cô chọn cách tận hưởng cuộc sống hào môn. Đợi đến khi hết thời hạn hợp đồng hôn nhân, cô sẽ cầm tờ thỏa thuận ly hôn mà chuồn đi. Có thể "Phật" được ngày nào hay ngày đó, lỡ chẳng may chết đi, nghe nói còn có thể mang theo khoản tiền thưởng xuyên sách khổng lồ để trở về thế giới ban đầu.
Một ngày sau khi xuyên sách, Lục Từ đánh nhau phạm lỗi, Hứa Anh được mời đến trường học.
Lục Từ và đám bạn thân của cậu chờ xem vị mẹ kế này sẽ khép nép trước lãnh đạo nhà trường, rồi quay về sẽ thêm mắm thêm muối kể lại chuyện này cho ba cậu.
Hứa Anh, người đã đọc vô số cuốn tiểu thuyết, nghĩ bụng: "Hắn chính là nam chính mà, nam chính thì làm gì có lỗi? Chuyện này sau lưng khẳng định có ẩn tình, không có nam chính thì đầu ai rơi xuống cho các người đá? Thôi thôi, đừng làm mất thời gian của tôi, tôi còn phải đi check-in ở nhà hàng hot trên mạng nữa."
Lục Từ, người đã chuẩn bị sẵn sàng để nhẫn nhục chịu đựng, mang oan khuất mà làm việc nghĩa: "??? Người phụ nữ này lại tin tưởng mình đến thế sao?"
"Nhưng mà, đầu mình thì đúng là được bảo toàn."
Chủ nhiệm giáo dục: "Ấy, đừng vội đi! Lục Từ lại không làm bài tập toán, cô xem xem..."
Lục Từ và các bạn cùng lớp chờ mẹ kế của Lục Từ ân cần dạy bảo, giáo huấn Lục Từ, cuối cùng bị giáo bá của họ phản công một cách sảng khoái.
Hứa Anh, người chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi trường học: "Lo chuyện bao đồng. Sau này cậu ta chắc chắn là một con hắc mã, có thể đỗ Thanh Hoa, Bắc Đại."
Lục Từ nhìn bài kiểm tra toàn điểm liệt của mình: "??? Không phải, sao mình lại không biết chuyện này?"
Lục Từ dần nhận ra vị mẹ kế này của mình ngày càng "Phật", "Phật" đến mức hàng ngày coi cậu và ba cậu như không khí, trước nay chỉ thích nhất chơi cờ, câu cá, thưởng thức mỹ thực.
Một bên ăn đồ ăn nhanh, đồ hộp rác rưởi, một bên tay không rời bình giữ nhiệt đựng kỷ tử, một bên đắp mặt nạ giá trên trời, một bên bình tĩnh mặc quần giữ ấm khi các phu nhân hào môn khác run rẩy vì lạnh. Cô chủ yếu là sống phóng túng, tùy tâm sở dục.
Thế là... cô ấy chẳng khác gì mình?
Nhưng cố tình lại có thể hòa nhập với các cô chú trong khu phố, chơi cờ đến mức các ông bác trong khu còn muốn giới thiệu cô cho cháu trai nhà mình...
Từ từ, Lục Từ dần phát hiện hình như cậu không muốn ba mình tái hôn nữa.
Làm bạn, thậm chí làm người nhà với người phụ nữ này, hình như cũng rất tốt?
Ngày tháng trôi qua, đúng lúc các phu nhân hào môn đang ghen tị với Hứa Anh vì cô gả vào hào môn nhà họ Lục, họ đã dọn sẵn ghế nhỏ, chuẩn bị hóng chuyện và xem trò cười của cô thì...
Lục Từ thi đại học đạt thủ khoa, đối mặt với tất cả ống kính truyền thông mà nói: "Người tôi cảm ơn nhất là mẹ kế của tôi."
Người bạn học của Lục Từ trong nguyên tác ghét cái ác như kẻ thù, hận không thể thay Lục Từ "thiên đao vạn quả" nguyên chủ, đối mặt với tất cả ống kính truyền thông mà nói: "Người tôi kính trọng nhất là mẹ kế của anh Từ."
Tổng tài Lục thị lạnh lùng cấm dục, tên tuổi liên tục nằm trong bảng xếp hạng người giàu suốt mấy năm, đối mặt với tất cả ống kính truyền thông mà nói: "Người tôi yêu nhất là vợ tôi."
Ảnh đế đỉnh lưu từng bị nguyên chủ dây dưa khi còn trẻ, được gọi là "hot search di động", đối mặt với tất cả ống kính truyền thông mà nói: "Người tôi ngưỡng mộ nhất là cô Hứa."
Hứa Anh đang sung sướng tận hưởng cuộc sống hào môn, ngồi ngắm hoa nở hoa tàn, mây cuộn mây tan: "......?"
Cho đến một ngày, cô bị ánh mắt thâm thúy của người ba nam chính, danh từ tự phụ cấm dục trong truyền thuyết, dồn vào góc tường thì mới phát hiện, cuộc hôn nhân này sao cô lại không ly hôn nổi nữa??
— Lục Từ cũng dần phát hiện, hình như ba cậu ngày nào cũng ghen.
Cao lãnh tổng tài X Mỹ nhân Phật hệ
Tag: Hào môn thế gia, Ngọt văn, Xuyên thư, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Cưới trước yêu sau.
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Hứa Anh | Vai phụ: | Khác:
Một câu tóm tắt: Tôi coi tổng tài bá đạo và học bá bá đạo như không khí.
Ý nghĩa: Không dựa dẫm vào người khác, giữ vững tư tưởng độc lập. Tận hưởng hiện tại, ôm lấy cuộc đời tươi đẹp.