Cố Hựu Đình cố tình đặt mình vào hoàn cảnh của người khác vì ông nghĩ cho anh ta.
Sắc mặt Cố Tuân thật sự đen lại, đùa cái gì vậy? Tuy anh ta không phải là người chơi cờ giỏi nhất, nhưng dưới sự mưa dầm thấm đất của ông nội, kỹ năng cờ của anh ta cũng là một trong những người xuất sắc nhất trong số bạn bè cùng lứa đấy chứ?
Môi mỏng Cố Tuân khẽ nhếch, lạnh lùng nói: "Con nghĩ, cô ấy hẳn sẽ muốn chứng minh một chút với con."
Hứa Anh biết những chuyện nguyên chủ đã làm với Cố Tuân nên cũng không khó hiểu thái độ của Cố Tuân. Đối mặt với ảnh đế tự phụ, cô chỉ chớp mắt, nhàn nhạt hỏi lại: "Tại sao tôi phải chứng minh với anh?"
Cố Tuân vẫn cười lạnh nhìn cô, đáp án đương nhiên là vì cô ngưỡng mộ anh ta, và việc thể hiện tài năng trước người mình ngưỡng mộ chẳng phải là một điều rất hạnh phúc, rất may mắn sao?
Hứa Anh cũng đã không còn tâm trạng để đôi co với anh ta: "Hôm nay, tôi đến để câu cá với ông nội anh."
Cố Hựu Đình cũng không ngờ Cố Tuân lại cố chấp với việc chơi cờ đến vậy, trước đây cũng không thấy anh ta thể hiện hứng thú mạnh mẽ như thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play