Hứa Anh tỉnh dậy thì phát hiện mình không nằm trên chiếc giường quen thuộc ở nhà nữa.

Xung quanh trang trí cực kỳ sang trọng, thậm chí có thể dùng từ tráng lệ huy hoàng để miêu tả. Đồ nội thất cũng đều là hàng cao cấp đặt làm riêng. Đó là những thứ cô cực kỳ thích nhưng chắc chắn không thể vung tiền mua được.

Hứa Anh còn chưa kịp phản ứng thì toàn bộ nội dung của một cuốn tiểu thuyết đã hiện lên trong đầu cô. Đến lúc này, cô mới nhận ra chuyện xuyên không huyền ảo như vậy lại xảy ra với mình.

Giờ phút này, cô đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết ngôn tình hào môn. Nam chính của cuốn tiểu thuyết này tên là Lục Từ, một trùm trường ngang ngược, bất cần đời, khiến cả trong trường lẫn ngoài trường đều phải kiêng nể. Thế nhưng, vẻ ngoài của hắn lại tuấn tú bất kham với chiều cao 1m88, là kiểu người khiến mọi nữ sinh đều phải rung động.

Còn nữ chính là một học sinh chuyển trường, mắt nai tơ, tóc đen dài thẳng, yếu ớt, mềm mại dễ bị bắt nạt. Họ tình cờ gặp nhau trong lớp và yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên. Lục Từ từ một người sắt đá đã trở nên dịu dàng, dốc hết tình yêu thương chỉ dành cho một mình nữ chính. Sau đó, họ sống hạnh phúc bên nhau. Đương nhiên, giữa chừng cũng trải qua một vài sóng gió, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến câu chuyện cổ tích tình yêu của họ, một kết thúc viên mãn.

Hứa Anh nhanh chóng đọc lướt qua tóm tắt cuốn sách và phát hiện đây không chỉ là một cuốn tiểu thuyết ngọt ngào về tình yêu mà còn là một cuốn sảng văn về sự nghiệp. Tuy nam chính là trùm trường nhưng lại không hề lệch lạc. Dù mười mấy năm đầu đời, hắn không thiếu vắng việc đánh nhau, trốn học, nhưng đến năm cuối cấp ba, hắn lại trở thành một con hắc mã nổi bật nhất trường, một đường tiến thẳng đến Thanh Hoa, Bắc Đại. Cuối cùng, hắn thành công đối mặt với câu hỏi nên chọn Thanh Hoa hay Bắc Đại — một vấn đề không phải người phàm nào cũng có thể dễ dàng suy nghĩ đến.

Về điều này, Hứa Anh hoàn toàn không cảm thấy khó tin. Nếu Lục Từ là nam chính thì việc hắn giỏi giang là điều hiển nhiên, cô sẽ không rảnh rỗi mà đi so vận khí với nam chính. Chỉ là cô đột nhiên nhận ra rằng, cô không xuyên thành nữ chính, cũng không xuyên thành nữ phụ, vậy cô xuyên thành ai?

Đúng lúc này, thông tin về nhân vật của cô đúng lúc xuất hiện trong đầu. Hứa Anh dứt khoát lật xem thẻ thông tin, nhưng cú lật này suýt chút nữa khiến hai mắt cô cũng muốn lật theo.

— Cô xuyên thành mẹ kế độc ác của nam chính. Vẫn là kiểu kết cục chết không toàn thây. Cái vận may này đừng nói là so với nam chính, ngay cả nữ phụ cũng không bằng.

Đương nhiên, khi Hứa Anh từng câu từng chữ đọc hết tài liệu, cô phát hiện nguyên chủ không phải sinh ra đã độc ác. Cô chỉ là quá thích tiền, lại quá để tâm đến danh tiếng, nên mới dần dần bước vào con đường không lối thoát.

Khi còn nhỏ, ước mơ của người khác là làm giáo viên, bác sĩ, cảnh sát, phi hành gia... Ước mơ của nguyên chủ chỉ có một: gả vào hào môn. Mặc dù bản thân cô vốn dĩ đã sinh ra trong một gia đình hào môn. Nhờ gia thế, ước mơ của cô đã thành hiện thực.

Tập đoàn Hứa thị từng là một tập đoàn nổi tiếng trong nước, ông nội của nguyên chủ và ông Lục là bạn tri kỷ, nghe nói khi còn trẻ, ông nội nguyên chủ từng mạo hiểm tính mạng cứu sống ông Lục.

Chẳng qua "ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây", Lục thị vẫn không ngừng phát triển, còn Hứa thị lại dần dần suy tàn, cuối cùng bị người ta nắm được điểm yếu, giáng một đòn chí mạng. Tập đoàn Hứa thị phá sản trong một đêm, cha mẹ ruột của nguyên chủ qua đời vì tai nạn xe cộ, người anh trai duy nhất thì mất tích. Cây đổ bầy khỉ tan, hoàn cảnh của nguyên chủ có thể hình dung được.

Ông nội Hứa bị bệnh nặng trong một đêm, nguyện vọng duy nhất trước khi lâm chung là hy vọng ông Lục có thể chăm sóc tốt cho nguyên chủ. Còn nguyện vọng duy nhất của ông Lục trước khi lâm chung là hy vọng Lục gia và Hứa gia có thể liên hôn. Người khác không tin nhân phẩm của gia đình họ Hứa, nhưng ông thì tin.

Lục Lịch Thành, cha của Lục Từ và là người thừa kế của Lục thị, đương nhiên phải gánh vác lời ủy thác này. Ông Lục không phải là không cân nhắc đến khoảng cách tuổi tác giữa Lục Lịch Thành và nguyên chủ, cũng không phải không cân nhắc việc nguyên chủ là lần đầu kết hôn còn Lục Lịch Thành đã ly hôn. Nhưng một mặt, nguyên chủ đã thể hiện lòng ái mộ với Lục Lịch Thành, mặt khác, Lục Lịch Thành sau khi ly hôn vẫn luôn không tái hôn, ông cũng lo lắng hắn sẽ cô độc sống hết quãng đời còn lại. Dùng sự chênh lệch gia thế hiện tại để bù đắp khoảng cách tuổi tác, ông Lục cảm thấy có thể chấp nhận được.

Lục Lịch Thành không từ chối lời ủy thác của ông nội Lục, bởi vì đối với người như hắn, cưới ai cũng vậy, anh không thể có bất kỳ sự phát triển nào về tinh thần hay thể chất với họ. Điều này trước khi cưới nguyên chủ, hắn cũng đã nói rõ với cô. Nếu nguyên chủ hối hận, họ có thể chấm dứt hôn nhân bất cứ lúc nào. Nếu hắn cảm thấy không thoải mái vì mối quan hệ hôn nhân, hắn cũng sẽ cho năm năm, sau năm năm, hắn sẽ hòa bình chia tay với cô.

Nguyên chủ một lòng mong ước gả vào hào môn, đương nhiên không thể từ chối cuộc hôn nhân này, thề sẽ không quấy rầy hắn, ngay cả khi kết hôn với Lục Lịch Thành, cũng có thể làm được việc “tương kính như tân”. Đây là lời hứa của cô với Lục Lịch Thành trước khi kết hôn, và đây cũng là lý do tại sao Lục Lịch Thành sẵn lòng thuận theo ý ông nội và ở bên nguyên chủ, bởi vì làm như vậy sẽ không mang lại nhiều phiền toái hay thay đổi cho cuộc sống của hắn.

Nhưng cuộc sống hào môn lại không hề dễ chịu như tưởng tượng.

Lục Từ có diện mạo xuất sắc, thiên phú học tập phi thường, ngoài hào quang của nhân vật chính, còn có yếu tố gen di truyền trong đó. Một phần đáng kể trong số này đến từ Lục Lịch Thành.

Lục Lịch Thành là nhân vật bí ẩn kín tiếng nhất trong bảng xếp hạng các tỷ phú đương thời, vóc dáng và dung mạo không thua kém bất kỳ ảnh đế đang nổi nào, hoàn toàn xứng đáng với sáu chữ đẹp trai không ai sánh bằng. Trong khi các tỷ phú khác đều có vẻ phúc hậu với bụng bia thì hắn lại có được lợi thế về ngoại hình trời ban, không nghi ngờ gì là "miếng bánh thơm" trong giới hào môn.

Ngay cả khi Lục Lịch Thành còn chưa ly hôn với vợ cũ, đã có rất nhiều người thèm muốn hắn, huống hồ là sau khi ly hôn. Đáng tiếc bấy nhiêu năm, những người theo đuổi lớp lớp không ngừng, nhưng vẫn không ai nắm giữ được hắn. Lục Lịch Thành và vợ cũ của hắn cũng không mấy thân mật, càng không nói đến người ngoài. Mặc dù số người theo đuổi có thể xếp vòng quanh sân vận động vài vòng, nhưng Lục Lịch Thành vẫn luôn là "vật cách điện" với mọi scandal.

Ngay khi mọi người đều nghĩ hắn sẽ không bao giờ tái hôn, chẳng mấy chốc, Lục Lịch Thành lại cưới nguyên chủ. Dù hôn lễ này được tổ chức rất kín tiếng, nhưng tin đồn vẫn lan truyền trong giới hào môn. Những phu nhân danh giá ấy ghen tỵ đến đỏ mắt, và nguyên chủ trở thành cái gai trong mắt họ.

Nhưng họ nhanh chóng nhận ra, việc Lục Lịch Thành tổ chức hôn lễ kín tiếng không phải do tính cách hắn, mà là vì hắn không hề có tình cảm với nguyên chủ. Lục Từ cũng xem người mẹ kế này như không khí. Sự ghen tỵ dành cho nguyên chủ dần chuyển thành những lời châm chọc, mỉa mai cô.

Nguyên chủ vốn dĩ đã hứa hẹn rất đàng hoàng, nhưng dưới những lời chua ngoa ngày qua ngày của họ khiến cô cũng bị kích động đến nóng đầu. Cô vứt bỏ lời hứa “tương kính như tân” ban đầu, bắt đầu điên cuồng lấy lòng Lục Lịch Thành và Lục Từ. Cô dốc hết sức mình để chứng minh rằng người mẹ kế này có thể làm tốt. Hơn nữa, nguyên chủ cho rằng làm như vậy có lợi chứ không hại, nếu được Lục Lịch Thành yêu mến thì gia đình sa sút có là gì, gia sản Lục thị khổng lồ, xa vời không thể sánh được với Hứa thị huy hoàng trong quá khứ.

Nhưng cô lại bỏ qua một điều, những câu nói lưu truyền rộng rãi thường có lý do nhất định, ví dụ như: mẹ kế khó làm. Nguyên chủ khổ tâm tính toán từng bước, chẳng vớt vát được chút lợi lộc nào, ngược lại còn đồng thời khiến Lục Lịch Thành và Lục Từ ghét bỏ.

Tuy giai đoạn đầu Lục Từ là một trùm trường ăn chơi lêu lổng, nhưng đó chỉ là thời kỳ ủ bệnh của một học thần, không có nghĩa là hắn ta ngốc. Hắn ta không thích nguyên chủ, không chấp nhận người mẹ kế này, thậm chí còn tuyên bố với người cha trăm năm không nói một lời: “Trong nhà này có cô ta thì không có con, có con thì không có cô ta.”

Sau vô số lần nguyên chủ cố tình bày tỏ tấm lòng thật giả với Lục Từ, cuối cùng đều bị vứt bỏ không thương tiếc, từ đó cô ta liền trở nên hắc hóa. Nếu cô ta không làm gì cả, thì Lục Lịch Thành đương nhiên sẽ chọn nghe lời Lục Từ. Ai mà chẳng chọn tin tưởng cốt nhục của mình, lại đi chọn tin một người ngoài mới đến? Hơn nữa, Lục Lịch Thành và cô ta còn có hẹn ước 5 năm. Sớm muộn gì cô ta cũng sẽ bị đuổi ra khỏi căn nhà này, trở thành trò cười trong mắt mọi người.

Vì vậy, nguyên chủ tin vào lời gièm pha của cô bạn thân tâm cơ, cảm thấy nếu mình có thể sinh cho Lục Lịch Thành một đứa con, sau này sẽ không cần phải nhún nhường trước mặt Lục Từ nữa. Thế là nguyên chủ bắt đầu nói xấu Lục Từ trước mặt Lục Lịch Thành, biến các hành vi xấu của Lục Từ ở trường học từ việc mách lẻo ngầm thành việc thêm mắm thêm muối kể lại. Mục đích của việc này đơn giản là hy vọng Lục Lịch Thành bớt kỳ vọng vào Lục Từ đi một chút.

Cái gọi là tự tìm đường chết chính là càng làm càng chết. Cô ta đâm sau lưng Lục Từ, rất nhanh đã bị Lục Từ phát hiện. Nếu Lục Từ thật sự là một kẻ phế vật, cô ta có thể còn có một chút tiếng nói, nhưng Lục Từ thì không phải. Chính trong học kỳ này, hào quang của một học bá, à không, một học thần trên người hắn ta bắt đầu thức tỉnh rồi.

Sau đó thì mọi chuyện cũng có thể đoán được. Bên này cô ta còn chưa nói xấu được bao lâu, Lục Từ đã thi vào top một trăm toàn khối, hoàn thành một cú lội ngược dòng ngoạn mục, dễ dàng tát vào mặt cô ta. Lục Lịch Thành cũng đã nhìn thấu ý đồ của cô ta, sự kiên nhẫn của hắn đối với cô ta đã đạt đến cực hạn, thái độ của hắn giảm xuống mức đóng băng.

Nguyên chủ không cam lòng vì đã cố gắng lâu như vậy mà cuối cùng lại nhận được kết cục như vậy, bèn trút mọi phẫn hận lên người Lục Từ. Cô ta thậm chí còn bỏ thuốc xổ vào cốc nước của Lục Từ trước kỳ thi đại học của hắn. Đương nhiên, kế hoạch của mẹ kế độc ác sẽ không dễ dàng thành công như vậy, dù sao cô ta cũng chỉ là một vai hề nhảy nhót, một hòn đá lót đường để nam nữ chính thăng hoa tình cảm mà thôi. Nữ chính phát hiện âm mưu của nguyên chủ, nói cho Lục Từ biết, giúp hắn bình an vượt qua kỳ thi đại học.

Sau kỳ thi đại học, việc đầu tiên Lục Từ làm là yêu cầu ba hắn ly hôn với nguyên chủ. Đây là lần đầu tiên Lục Từ đưa ra yêu cầu với Lục Lịch Thành, và Lục Lịch Thành đương nhiên đã đồng ý. Ngay cả khi hắn không đề cập đến, đây cũng là một việc đã định.

Vốn dĩ, tình cảm giữa Lục Từ và Lục Lịch Thành không mấy tốt đẹp. Số lần hai cha con nói chuyện với nhau trong suốt nhiều năm còn ít hơn cả số lần Lục Lịch Thành nói chuyện với nhân viên của mình. Phải biết rằng Lục Lịch Thành từ trước đến nay đều kiệm lời như vàng, nhân viên của Lục thị đều coi việc được nói chuyện với Lục Lịch Thành là vinh dự trọn đời.

Cho nên, nguyên chủ ở trong căn nhà này cũng không phải hoàn toàn vô giá trị. Ít nhất, cô đã dùng sự hy sinh lẫy lừng của mình để đổi lấy lần đầu tiên Lục Lịch Thành và Lục Từ đứng chung chiến tuyến.

Chỉ là, rời xa Lục Lịch Thành, cuộc sống của cô ta không còn dễ chịu nữa. Các phu nhân hào môn đã sớm chuẩn bị xem trò cười của cô ta, giờ thấy cô ta rời khỏi sự che chở của Lục Lịch Thành, càng tìm đủ mọi cách để sỉ nhục cô ta. Họ nhìn có vẻ tao nhã, đoan trang, nhưng thực chất tâm tư độc địa hơn người, không hề khoa trương khi nói rằng, họ còn nhiều thủ đoạn hơn cả những anti-fan của giới giải trí.

Và nguyên chủ sau khi ly hôn cũng không vớt vát được gì từ Lục Lịch Thành. Những đại gia hào môn thực sự đều rất khôn khéo, đặc biệt là người có thủ đoạn quỷ thần khó lường như Lục Lịch Thành, điều khoản trước hôn nhân lập rõ ràng, không để cô ta chiếm được nửa phần lợi lộc nào.

Nếu nguyên chủ muốn đấu đá với các phu nhân trong giới hào môn, cô ta còn cơ hội, nhưng muốn tranh với Lục Lịch Thành, đó là thật sự không có phần thắng. Đù sao Lục Lịch Thành cũng đã tung hoành thương trường nhiều năm như vậy, rất nhiều nhân vật có uy tín đều sợ anh, nếu có thể mặc cô ta tùy ý định đoạt, những đại gia đó e rằng cũng phải rơi lệ vì mất hết mặt mũi.

Cho nên, không có gì bất ngờ, nguyên chủ giãy giụa không thành công, không những không kiếm được tiền mà còn nợ không ít từ thẻ tín dụng. Cô ta phải bán căn nhà duy nhất dưới tên mình mới miễn cưỡng trả hết những khoản vay đó.

Từ khi gả vào hào môn, nguyên chủ một lòng một dạ dồn vào việc tính kế, những gì đã học đều gần như bỏ bê, lúc này đương nhiên không tìm được công việc lương cao nào, chỉ có thể tìm được công việc vừa khổ vừa mệt, lại ít tiền. Từ khoản thu nhập ít ỏi đáng thương đó, cô ta vẫn phải trích một phần để thuê một căn phòng trong khu nhà trọ chật chội ở thành phố, sống cuộc sống bữa đói bữa no.

Không lâu sau, nguyên chủ lâm bệnh nặng, thân hình nhanh chóng gầy gò đi, làn da sạm đen, vẻ mặt uể oải, một đêm già đi mười tuổi. Trước đây cô ta còn trông mong Lục Từ sẽ nuôi mình lúc về già, ngỡ mình nhặt được một người con trai vừa lớn vừa đẹp trai như trúng bánh nhân thịt, đến lúc này mới biết ý tưởng của mình hoang đường và nực cười đến mức nào.

Nguyên chủ cứ thế rơi vào kết cục bị mọi người xa lánh, không ai đến thăm nom, cuối cùng vì không có tiền chữa trị mà bệnh chết một cách đau đớn. Nguyên chủ cũng không phải không nghĩ đến việc tìm Lục Lịch Thành, hoặc những người quen trong giới hào môn để cầu xin giúp đỡ, nhưng kể từ khi cô ta bị trục xuất khỏi Lục thị, cô ta đã bị họ chặn liên lạc.

Hứa Anh nhìn lại đoạn cốt truyện của nguyên chủ này, nhất thời rơi vào trầm lặng. Sự thật chứng minh, làm mẹ kế thật sự không dễ dàng. Trong kế hoạch cuộc đời ban đầu của cô, cô chỉ muốn yêu đương một cách thoải mái, không hề có ý định bước vào cái nấm mồ hôn nhân. Cô không phải không thích trẻ con, chỉ là không thích nuôi trẻ con. Cô đã thấy rất nhiều bạn bè, người thân chăm sóc con cái, lúc đáng yêu thì thật sự đáng yêu, nhưng lúc làm ồn thì cũng thật sự ồn ào, lỡ như gặp phải đứa trẻ hư, càng chỉ có thể tự nhận mình xui xẻo. Bây giờ còn rất nhiều người cha thích làm ông chủ phủi tay, không quan tâm gì cả, rõ ràng là vợ chồng cùng sinh con ra, nhưng nhiệm vụ nuôi con lại đổ dồn lên vai người mẹ.

Cô chỉ may mắn, nam chính không phải con cô sinh ra, không cần cô phải chịu trách nhiệm. Cô phải quẩn trí đến mức nào mới đi ôm cái việc khó nhằn này chứ? Hứa Anh chỉ muốn biết, nếu không đi theo cốt truyện cũ, không tốn công tốn sức lấy lòng nam chính và ba anh ta, thế giới này có bị ảnh hưởng hay không.

Đúng lúc này, trong đầu đột nhiên vang lên một tiếng "xì xèo" như điện giật, sau đó có một giọng nói rõ ràng trả lời cô: “Không đâu.”

Hứa Anh nhanh chóng nhận ra đây là hệ thống trong truyền thuyết, chớp chớp mắt, hỏi nó: “Sao tôi lại xuyên đến thế giới này, có phải cậu chọn nhầm người không?”

Giọng nói máy móc của hệ thống có quy củ giới thiệu tình hình của hệ thống xuyên không. Hóa ra là trước đây cô rảnh rỗi không có việc gì làm đã chia sẻ một bài viết rút thăm may mắn trên Weibo, vì cơ chế rút thăm may mắn gặp trục trặc, người được rút trúng sẽ trở thành người xuyên không.

Nói như vậy cô còn tính là trúng thưởng? Giải thưởng này cô không cần được không?

Câu trả lời hiển nhiên là không được.

Hệ thống dường như để an ủi cô, bắt đầu giới thiệu cơ chế thưởng của thế giới xuyên không. Chẳng hạn như tích lũy điểm tẩy trắng, thay đổi mấu chốt cốt truyện, thu hoạch độ thiện cảm của nam chính và ba hắn ta, đều có thể nhận được phần thưởng.

Tuy nhiên, Hứa Anh không hề hứng thú với tất cả những điều này, trong tất cả các quy tắc, cô chỉ chú ý đến một câu: “Sau khi xuyên không trở về thế giới ban đầu, có thể nhận được phần thưởng xuyên không khổng lồ.”

Nói cách khác, cho dù cô không làm gì cả, lỡ như không cẩn thận chết một cách lặng lẽ, xuyên trở lại thế giới ban đầu của cô, kết quả cũng không tồi. Xem ra, lần xuyên không này của cô cũng không quá tệ, mang đến trải nghiệm cuộc sống hào môn mới mẻ, có vài phần ý nghĩa của việc trúng thưởng.

Hứa Anh thật lòng cảm ơn hệ thống: “Cảm ơn.”

Hệ thống cũng rất lễ phép đáp lại: “Không có gì.”

Lời vừa dứt, tiếng điện giật "xì xèo" trong đầu cũng biến mất theo.

Hứa Anh thử hỏi: “... Bạch Bạch?”

Hệ thống này liền im bặt.

Hứa Anh nghĩ đây nhất định là hệ thống xuyên không online offline nhanh nhất. Hơn nữa, lần xuyên không này của cô thực sự không giống với người khác, những người khác đều xuyên vào một thời điểm có mâu thuẫn xung đột dữ dội, còn cô xuyên vào, thoạt nhìn còn rất bình yên.

Ít nhất không bị ném rau thối, trứng thối, vẫn mặc váy ngủ lụa sạch sẽ, nằm trong chăn sạch.

Hứa Anh bày tỏ sự hài lòng với hiện trạng, đứng dậy khỏi giường, kéo một nửa rèm cửa, ánh trăng xuyên qua cửa sổ kính lớn tràn vào, lúc này cô mới nhận ra, trời đã về khuya. Sở dĩ nhìn sáng sủa là vì nguyên chủ sợ tối nên đã bật tất cả đèn.

Hứa Anh rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi, lê đôi dép lê, đi đến phòng thay đồ. Đập vào mắt là một chiếc gương toàn thân rất lớn. Hầu hết mọi phụ nữ khi nhìn thấy một phòng thay đồ lớn như vậy, một chiếc gương lớn như vậy, đều sẽ cảm thấy phấn khích, Hứa Anh cũng không ngoại lệ. Từng tế bào trên cơ thể cô đều nhảy múa, nhìn thấy dung nhan trong gương khoảnh khắc đó, cô càng kinh ngạc hơn nữa. Không vì lý do gì khác, đơn giản vì thân thể này, thật sự quá mức đẹp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play