“Hôm nay tiểu cha với cha phải vào thành làm buôn bán, Đại Bảo với Nhị Bảo phải ngoan ngoãn ở nhà nghe lời Văn Tử, biết chưa?”
Hứa Hòa hôm nay dậy sớm, còn chưa tới giờ hai tiểu bằng hữu thường ngày tỉnh giấc. Đã lâu rồi chưa vào thành, dạo trước phần lớn thời gian cậu đều ở nhà trông con. Hôm nay hai người cùng ra ngoài, không mang bọn nhỏ theo, nếu đợi bọn chúng ngủ dậy mà không thấy người, thể nào cũng sẽ nháo khóc.
Trước kia mỗi khi Trương Phóng Viễn phải ra ngoài buôn bán từ sáng sớm, chỉ cần không báo trước, hai đứa nhỏ đều sinh khí không để ý đến cha. Nhưng nếu nói trước với chúng một tiếng, lại rất dễ dỗ.
Bởi vậy lần này Hứa Hòa dứt khoát gọi bọn nhỏ dậy sớm.
Thụy Cẩm và Thụy Lí hôm nay vừa tỉnh đã thấy trời trong gió mát, mở mắt đã thấy tiểu cha ngồi ngay bên mép giường, còn đích thân thay quần áo cho mình. Tuy vẫn còn buồn ngủ, nhưng biết hai cha sắp ra ngoài, hai đứa liền không vui, giống như hai con sâu mềm mại dính lấy Hứa Hòa.
“Vì sao Nhị Bảo với ca ca không được đi?” – Thụy Lí ngáp một cái, đôi mắt còn lờ đờ, thân thể mềm như bún để mặc Hứa Hòa thay quần áo.
“Nếu Đại Bảo với Nhị Bảo đều đi, tiểu cha sẽ phải trông hai đứa, vậy cha còn làm việc thế nào được?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT