Trương Phóng Viễn cất bước muốn xông vào phòng sinh, tay vừa mới định vén rèm ở cửa, lại bị bà mụ từ trong phòng bước ra cản lại.
Hắn còn chưa kịp hỏi, Trương Thế Nguyệt theo sau cũng vừa thấp giọng muốn lách vào nhìn hai đứa nhỏ, trong lòng Trương Phóng Viễn cũng như có lửa đốt.
“Ta nghe thấy tiếng trẻ con khóc rồi mà...” Trương Phóng Viễn lòng như lửa đốt, vội vàng nắm tay bà mụ, giọng khàn khàn: “Có phải… có phải xảy ra chuyện gì không?”
“Ca nhi lẫn hài tử đều bình an.” Bà mụ thấy dáng vẻ hắn hốt hoảng, thân cao thể lớn mà lại giống như tiểu tử chưa lớn, không nhịn được cười, giọng đầy vui mừng: “Chúc mừng! Phu lang sinh được một đôi song sinh!”
Trương Phóng Viễn ngẩn ra, ngây người mất một thoáng, mãi mới chậm rãi lặp lại lời bà mụ: “Song sinh?”
“Hai đứa? Là… là hai đứa thật?”
Bà mụ bị hắn nhéo tay đau nhói, bật cười: “Không phải thì còn là gì nữa!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT