Trương Phóng Viễn xoa xoa tay, bước lại gần, cười làm lành: “Ta đâu phải đuổi theo nàng, là muốn chạy ra ngoài mắng cho một trận.”
Hứa Hòa đang sửa lại tủ tiền, nhẹ giọng hỏi: “Huynh biết nàng nói gì sao?”
“Kia là cô nương ghi thù, trước đây ta từng phá chuyện làm ăn của nàng khi bán nước hoa, giờ tìm tới tận cửa trả thù, còn trông mong nàng nói được câu nào tử tế?”
Hứa Hòa khẽ nhấc mi, cũng không lấy làm ngạc nhiên. Trong đầu cậu hiểu ra vì sao người trong hoa lâu vừa tưởng nhớ, vừa lại thấy Trương Phóng Viễn là kẻ quái gở. Những thứ trong đầu hắn nghĩ, chẳng thể lấy lòng người tầm thường mà đo.
“Huynh yên tâm, ta đâu đến mức chẳng có mắt nhìn. Nàng nói gì cũng chẳng lọt tai ta. Nhân tiểu thư cũng chưa nói gì quá đáng.”
Trương Phóng Viễn bán tín bán nghi nhìn sang: “Em tin ta đến vậy?”
“Còn phải xem là lúc nào.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play