Hứa Hòa rửa tay sạch sẽ, chuẩn bị kho thịt heo tối nay. Nồi nước kho hôm qua đã để qua đêm, giờ đã đông lại, mềm nhũn như đậu hũ, ấn một cái còn mềm hơn mặt trẻ con.
Chỉ cần đun nóng nồi từ từ, nước kho sẽ tan ra, trở lại thành thứ nước sền sệt thơm nức hôm qua từng dùng để kho thịt, thậm chí hôm nay hương vị còn đậm đà hơn nữa.
Nghe nói nồi nước kho nổi danh nhất là loại được hâm nóng quanh năm, luôn giữ lửa liu riu, vừa đặc vừa thơm, dù trải qua bao nhiêu mùa nóng lạnh cũng không hỏng. Nhưng nhà bọn họ đâu có điều kiện như thế, đành tranh thủ dùng thêm được lần nào hay lần đó, đợi đến khi có dấu hiệu hỏng thì mới thay nước mới.
Ban đầu định sáng nay ra ruộng hái đậu đũa về kho, nhưng vì chuyện nộp thuế mà không đi được, đành tạm lấy ít rau dương xỉ thay thế.
Hứa Hòa đang định hỏi Trương Phóng Viễn có thể nhóm bếp kho thịt chưa, thì bỗng nghe có tiếng người ngoài sân.
Nhà bọn họ bình thường rất ít ai đến, hai chồng chồng trong thôn cũng chẳng mấy ai thân quen, trừ hai người thân bên quê nhà, gần như chẳng có ai lui tới. Hứa Hòa còn chưa kịp ra xem, Trương Phóng Viễn đã bước nhanh ra sân trước.
“Phóng Viễn, còn chưa nghỉ à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT