Hôm sau, Hứa Hòa bị mấy tiếng gà trống thưa thớt từ xa vọng lại đánh thức.
Nhà Trương Phóng Viễn không nuôi gia cầm, buổi sớm cũng không có tiếng gà gọi trời. Ngày thường Trương Phóng Viễn chỉ quen dậy sớm theo thói quen, hôm qua ngủ muộn nên hôm nay thức dậy hơi trễ, trời bên ngoài cũng đã sáng rõ.
Hứa Hòa mỗi ngày đều thức dậy vào giờ mão (5h)  một nén nhang, hôm nay vừa cựa mình đã cảm thấy không khỏe.
Trên eo cậu bị một chân dài đè lên, vắt ngang hông như muốn khóa lại. Bả vai cũng bị ôm chặt, bên trên còn tựa một cái đầu lông tóc rối bời. Trông cậu chẳng khác nào bị một con búp bê vải ôm ngủ, chỉ khác là... búp bê kia nặng gần chết.
Cậu đẩy thử người kia nhưng không nhúc nhích nổi, ngược lại còn kéo theo từng đợt đau nhức.
Giống như bị đè lên cả đêm, toàn thân ê ẩm, đặc biệt là thắt lưng và phần hông như vừa bị gậy lớn đập qua. Mặt Hứa Hòa lập tức đỏ bừng.
Cậu nghĩ, chuyện này cũng chẳng khác gì bị đánh một trận, chỉ là người “động thủ” không phải vì tức giận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play