Lưu Hương Mai ở nhà muội muội được ăn một bữa no nê, sắc mặt hồng hào thấy rõ.
Cái tay nghề này, nói thật thì trong nhà họ Hứa chỉ có Hứa Hòa là nấu nướng khéo léo như vậy. Nhớ lần đầu tiên nàng được ăn đồ cậu làm, liền thấy ngon đến mức về nhà phải kéo bằng được con gái mình đi học nấu ăn. Nhưng sau mới biết, món này không phải cứ ép là được, vẫn là chuyện thiên phú.
Trên bàn lại có món móng heo hầm măng đông mà nàng thích nhất, làm nàng mừng rỡ không thôi, suýt nữa buột miệng khen Hòa ca hai câu. Nhưng nghĩ đến việc Hứa Thiều Xuân ngồi bên lại không gắp được miếng nào, lời khen đành nuốt lại trong lòng.
Buổi chiều, Lưu Hương Mai ra về. Tết đến, nói nhàn thì cũng rảnh rỗi đấy, nhưng nói bận cũng chẳng sai. Hương Mai không phải người ngồi lâu, chỉ dặn khi nào vào thành họp chợ sẽ ghé lại thăm.
Mấy ngày trước Trương Phóng Viễn bận rộn làm mấy món sinh ý nho nhỏ, đi sớm về muộn, người trong thôn còn chưa biết hắn làm gì. Đến ngày này, bán xong mẻ thịt heo, hắn đẩy xe về thôn, dọc đường không ít người nhìn thấy.
Hắn chẳng buồn để ý ánh mắt người khác, trở về nhà, lập tức ôm túi tiền giấu dưới gầm giường ra.
Khi đổ tiền ra, âm thanh ào ào vang lên sột soạt nghe thật đã tai. Đống tiền đồng lấp lánh, nhìn có vẻ nhiều nhưng tổng lại cũng chỉ chừng 4000 văn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT