Trương Phóng Viễn ngồi xổm trên đống rơm khô dưới chân núi. Ánh nắng mùa xuân làm người ta lười biếng, hắn gần như muốn ngủ gật.
Khoảng thời gian này, những người lớn tuổi hơn trong nhà đều bận rộn cày cấy vụ xuân trên đồng. Trẻ con thì có thể lên núi đào măng, hái rau dại để thay đổi khẩu vị. Nếu nhiều thì có thể mang vào thành bán lấy chút tiền thắp đèn.
Hắ nhớ Hứa Hòa hễ rảnh là lại lên núi hái rau dại, nên ngồi rình ở con đường mà cậu thường đi để dễ chạm mặt.
Thế nhưng đã đến đây từ sáng sớm, ngồi hơn một canh giờ mà vẫn không thấy ai đến. Hắn nghĩ có lẽ hôm nay cậu sẽ không lên núi.
Ngồi mãi ở đây cũng không có việc gì, hắn nhảy xuống khỏi đống rơm khô, định đến gần nhà Hứa gia để thử vận may. Bỗng nhiên, có người gọi hắn lại: “Tiểu hữu, ngươi có biết trong thôn có một hộ gia đình họ Trương không?”
Trương Phóng Viễn quay đầu lại, thấy là một thư sinh mặc áo xanh, dáng vẻ khá đoan chính. Có vẻ như đã đi đường rất lâu, lúc này đang chống eo thở hổn hển, trên trán lấm tấm mồ hôi, trông có chút vất vả.
“Trong thôn họ Trương không chỉ có một hộ, không biết tiên sinh muốn tìm hộ nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT