“A Viễn, mau dậy đi, ngủ ngoài trời coi chừng bị cảm lạnh đó.”
Bên tai truyền đến một giọng nói vừa quen thuộc vừa lạ lẫm. Ngón tay Trương Phóng Viễn khẽ động đậy, hắn muốn mở mắt ra nhưng mí mắt dường như dính chặt lại. Mãi một lúc sau, hắn mới mở bừng mắt.
Đập vào mắt hắn là một sân rào bằng cành cây khô. Trương Phóng Viễn dụi mắt, cho rằng mình đang mơ. Nhưng dụi đến mức mắt đau, cảnh vật xung quanh vẫn không thay đổi.
“Sao vậy, mắt con bị dính hạt cát à?”
Trương Phóng Viễn nghe thấy giọng nói ngay trước mặt, hắn khẽ ngẩng đầu, bỗng nhiên ánh mắt kinh ngạc: “Nương!?”
Người phụ nữ đeo tạp dề vải xám trước mặt mỉm cười hiền hậu, ôm chặt cái chậu trong lòng: “Thằng bé này, như thể nương làm con giật mình vậy. Nếu con mệt thì vào phòng ngủ một lát. Giờ còn sớm, nương ra bờ sông giặt quần áo cho cha con đây.”
“Cha ngươi hôm nay vào thành, sáng đi còn nói muốn mua hai cân thịt heo về, tối nương sẽ làm cho con ăn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT