Giữa tháng Chạp, trong thành cuối cùng cũng có chút không khí pháo hoa náo nhiệt.
Dù năm rồi có bao nhiêu khó khăn, cuối cùng mọi người vẫn muốn đón Tết, đến ngày mười lăm, lục tục vẫn có người ra mua đồ ăn Tết.
Năm nay tiểu thương thực ra có chút lương tâm, có lẽ do năm trước sinh ý ảm đạm lâu ngày, cuối năm rồi nhất định tăng giá đồ, năm nay chỉ tính tăng một chút, sợ tăng quá lại không có sinh ý.
Hai bên đều cân đối, người mua sắm chuẩn bị Tết cũng đông hơn hẳn.
So với ngày thường, Tết năm nay từng nhà đều mạnh tay chi tiêu hơn.
Trương Phóng Viễn nhìn trong thành từng ngày được quét dọn sạch sẽ sau cơn tuyết, ngẩng đầu nhìn trời đen kịt, trong thành lồng đèn đỏ rực rỡ, nhưng thật khó có cảm giác vui mừng, qua năm sau hy vọng sẽ khá hơn, dù nghe nói xuân tới hơi muộn.
Kho than củi dự trữ không còn nhiều, bán gần hết, Trương Phóng Viễn tranh thủ trước Tết đưa than trong nhà vào thành, bàn với Hứa Hòa một vài chuyện, dân chúng đều chuẩn bị hàng Tết, lúc này đang bán than củi giá trên dưới hai mươi văn, dự kiến năm sau mới nhập tiếp, gần nhất là bán hết than đông này, thứ hai cũng muốn cho túi tiền dân chúng dễ thở hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT