“Nơi này hơi bề bộn, mong ngài chớ trách.”
Cái gọi là “người tới là khách”, tuy chưa hỏi, Trương Phóng Viễn cũng hiểu đối phương là hướng về than củi mà đến.
Hiện tại trong thành, cửa hàng bán than củi nhiều nhất chính là nhà bọn họ. Tuy mấy thương hộ kia chưa chắc biết rõ, nhưng thấy hôm nay vừa mở cửa đã có nhiều chuyến than củi được chở ra ngoài, tự nhiên cũng sẽ đoán được mà tìm tới. Chỉ là Trương Phóng Viễn không nghĩ bọn họ đến nhanh như vậy.
“Trương lão bản buôn bán phát đạt, tại hạ tùy tiện đến quấy rầy, là thất lễ trước, mong chớ trách.”
Kho hàng nơi này tuy điều kiện đơn sơ, nhưng Hứa Hòa vẫn pha một ấm trà nóng, bưng lên mời khách. Lễ nghĩa vẫn chu toàn. Sau khi dâng trà, cậu ngồi yên một bên, lặng lẽ nghe hai người trò chuyện.
Vị thương hộ đến có dáng vẻ tươi cười như hổ đội lốt người, Trương Phóng Viễn nhìn thấy có chút quen mắt. Lại nghe y biết mình họ Trương, càng cảm thấy dường như đã từng gặp, chỉ tiếc nhất thời không nhớ ra.
Xuất thân nông hộ, trước kia làm nghề mổ heo, tuy nay làm ăn buôn bán nhưng Trương Phóng Viễn vẫn không giống mấy thương nhân ưa khách sáo lá mặt lá trái. Hắn lập tức hỏi thẳng: “Không rõ lão bản họ gì? Lần này tới đây là muốn mua than hỏa chăng?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play