Vừa nghe đến lời ấy, bàn tay đang rửa mặt của Hòa Y khựng lại giữa không trung, một lúc lâu sau mới tiếp tục vắt nhẹ chiếc khăn mềm. Nhưng chẳng hiểu vì sao, chiếc khăn xưa nay mềm mại như tơ hôm nay lại như biến thành vải gai, lạnh lẽo cứng đanh, khiến nàng vừa chạm vào đã thấy run tay. Có lẽ là do đêm qua quá mệt mỏi, đôi tay nàng hôm nay không còn chút sức lực, tâm tư lại càng rối bời.
Nàng chăm chú nhìn bàn tay mình, ánh mắt ngơ ngẩn hồi lâu. Trong lòng bỗng chợt nghĩ đến Lý Tề Quang — vì sao chàng lại muốn đến? Đã biết rõ bản thân mang trọng bệnh, sao không an tâm tĩnh dưỡng? Gặp lại lúc này, ngoài nỗi xót xa vì phu thê chia lìa, thì còn có thể vì điều gì nữa?
Nhưng rồi nàng lại tự hỏi, chẳng lẽ viên thuốc Triệu Tễ Vân ban cho thực sự thần diệu đến thế? Vài ngày ngắn ngủi đã khiến người bệnh có thể xuống giường đi lại?
Nỗi băn khoăn khiến tâm trí nàng càng thêm rối ren. Hòa Y biết rõ mình đã là người của Triệu phủ, trong lòng không muốn cùng Lý Tề Quang đối diện. Gặp gỡ lúc này, há chẳng phải càng thêm lúng túng, chật vật?
Thế nhưng, nàng lại không thể không nhớ thương người cũ. Vẫn muốn biết, Lý Tề Quang hiện giờ thế nào, thân thể có khá hơn chăng?
Còn về Triệu Tễ Vân... Lần này gặp mặt, chàng sẽ đối đãi với nàng ra sao?
“Nương tử?” Đồng Thư nhẹ nhàng gọi, ánh mắt lo lắng nhìn chiếc khăn trong tay nàng đã sắp bị vò nát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT