Lời nói đầy khí khái ấy, kết hợp với thần sắc bình thản như không sợ sống chết của Hòa Y, như một gáo nước lạnh dội thẳng từ đầu xuống chân Triệu Tễ Vân, khiến hắn nhất thời bừng tỉnh.
Triệu Tễ Vân vốn kiêu ngạo, hao tổn tâm cơ mới đưa được nàng về bên cạnh, há lại chỉ vì ôm một thân xác lạnh lẽo? Cơn nóng rực trong lòng hắn cũng theo đó mà vơi đi quá nửa. Hắn cúi đầu, hung hăng cắn lên bờ vai trắng mịn của nàng một ngụm.
Hòa Y đau đến rùng mình, thân mình khẽ run, eo lại bị hắn giữ chặt. Nàng cắn môi, chỉ có thể âm thầm chịu đựng. Triệu Tễ Vân hôn nhẹ lên dấu răng vừa để lại, cười khẽ như gió xuân tháng ba:
“Ta muốn nàng thật lòng tình nguyện.”
“Thiếp... vốn dĩ là tình nguyện.” – Hòa Y đáp thật thà. Nàng chẳng rõ rốt cuộc thế nào mới gọi là cam tâm tình nguyện. Rời khỏi Lý gia, không danh không phận, tùy ý để hắn gần gũi như thế, chẳng lẽ còn chưa đủ hay sao?
Triệu Tễ Vân đôi khi vẫn nghi ngờ, không rõ nàng đã thật sự trở thành nữ nhân của hắn hay chưa. Hắn thoáng lùi lại, cúi nhìn người trong lòng.
Hòa Y cũng cảm nhận được ánh mắt ấy, liền nhẹ nhàng ngẩng đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT