Vô Ngân lạnh nhạt quét qua đám người sau hắn thu hồi ánh mắt nhìn về hướng hai người , lúc này Thẩm Nhu không nhịn được nữa liền lao tới ôm lấy Vô Ngân trên mắt lộ ra vẻ vui mừng ,Giang Khánh cũng đi đến vui vẻ nhìn hắn cười nói , ba người đứng đó nói cười cảnh gia đình đoàn tụ

Những người bên cạnh nhìn không giám ho he cái gì thậm chí có chút sợ hãi , nhìn lấy Bạch Y nam tử kia đám người trầm mặc vô số suy nghĩ trong đầu hắn nhưng không ai dám nói gì , hay phàn nàn , sau một lúc hỏi thăm Giang khánh hài lòng vỗ vai hắn nghiêm nghị nói “ Được rồi nhi tư có chuyện này vi phụ sẽ phải nói với con ”

Sau hắn quay người nói với đám người giải tán , còn hai thi thể dưới đất chỉ tùy tiện sai người đem xuống , mấy vị khác nhìn được sự sủng ái của phụ thân với hắn , khiến bọn họ cắn răng nhưng cũng không thể làm gì , Vô Ngân theo cha mình tiến tới viện thất

Sau khi nhìn hắn ông mới chậm dãi nói “ Nhi Tử ... có một chuyện vi phụ luôn muốn nói với con ”

“ là có chuyện gì sao phụ thân ”

“ Ừm liên quan tới lai lịch của Ta ”

Vô Ngân nhíu mày nói " Phụ Thân ngài đừng treo khẩu vị ta như thế đi " , Giang Khánh cười mắng “ ngươi cái tiểu tử chết tiệt ”

" Khụ .. ừm thật ra chúng ta không phải người Giang Gia , chắc ngươi cũng biết rồi đi " , nói cười một lúc Giang Khánh trầm lại nói , Vô Ngân hơi nhăn mày sau nói “ Vậy lai lịch của gia đình ta thế nào phụ thân ”

Giang khánh khẽ giọng lại lại nói

“ nhi tử ngươi cũng biết đây là Thiên Thương Đại Lục đi ”

“ Vâng ý ngài là sao ”

“ Trên Thiên Thương Đại Lục là Tiên Giới trong truyền thuyết đám Hạ giới nói đến , sau khi con đạt đến Vấn Đạo Cảnh hay gọi là Đại Đế Cảnh sẽ bị thiên địa quy tắc ép buộc rời đi phi thăng lên Tiên Vực”

Vô Ngân hắn kinh ngạc nói “ Vậy ý phụ thân nói là Gia Tộc ta vốn dĩ ở Tiên Vực sao ”

Giang Khánh bật cười nói “ ừm cũng có thể nói là như vậy ”

" Vậy tộc ta là gì " Vô Ngân tò mò hỏi hắn rất muốn biết ,Giang Khánh cười nói “ Là Bạch Linh Tiên Tộc Lạc Diệp Gia ”, Vô Ngân trên mặt đầy vệt đen , Giang Khánh lúng túng nói

“ Haha là Tiên Tộc ,ngươi không thấy huyết mạch của ngươi có chút khác sao ”

Vô Ngân hắn hồ nghi thử dò xét quả đúng là có chút khác biệt với huyết mạch mà hắn cảm ứng được trên đám người kia , Giang Khánh mỉm cười nói

“ Nói đến đây thôi nhi tử nói nhiều không tốt cho con đường trưởng thành của con ”

Vô Ngân gật đầu sau hắn quay đầu hỏi " Vậy sao phụ thân lại ở đây " , Giang Khánh Bật cười nói

“ Ở Tiên Tộc mỗi vị Thiếu Tổ trước khi trở thành gia chủ sẽ phải trải qua một cuộc lịch kiếp 100 năm , trùng hợp khi đi lịch kiếp ta thấy thân thể này đã chết liền thuận thế hập thụ kí ức rồi thuận tiện làm luôn chức gia chủ của đối phương lấy thêm kinh nghiệm haha ”

Khóe miệng Vô Ngân co giật , sau một lúc hắn mới bình tĩnh liền dò hỏi " Vậy ta rốt cuộc là sinh ra ở đâu " ,Giang Khánh bất cười nói “ nhóc Con Tiên Tộc ta coi trọng huyết mạch không dễ truyền huyết mạch ra đâu ngươi là cùng ta xuống lịch kiếp cùng phụ thân dù gì sau khi ta thành Thiếu Chủ ngươi sẽ được lập làm Thiếu Tử rồi ”

Vô Ngân nhìn hắn nói “ Vậy rốt cuộc phụ thân ngươi tên là gì a , ta có chút nghi hoặc ”

“ Haha không có gì tên phụ thân ngươi sao , Thái Hư Vô Ngọc ”

Vô Ngân nhìn đối phương hâng hoang hắn có chút thở dài , sau một lúc hắn giật mình nói " không đúng vậy mẫu thân ta thì sao " Vô Ngọc thấy thế liền cười nói nhìn hắn “ Mẫu Thân ngươi không đơn giản đâu ”

Vô Ngân nghi hoặc hỏi “ Vậy là có ý gì lão cha ”

“ Haha mẹ ngươi là Thần nữ của Linh Hải Tiên Tộc , thân phận không kém hơn ta đâu , ngươi cái tiểu tử thoải mái ôm đùi ”

" A vậy không phải mẫu thân giống ngươi đi " Vô Ngọc giật mình hỏi " Sao ngươi biết " , Vô Ngân quả nhiên Chồng nào vợ đấy , hắn còn đang nghi ngờ là mẹ mình có khử đối phương rồi thuận thế mà vào không đây

Suy nghĩ nhức đầu Vô Ngân hắn liền thôi quay sang hỏi “ Vậy ngươi nói bí mật có tới đây thôi sao ”

Vô Ngọc còn đang hứng thú kể ra sau liền trầm xuống nói “ không có  chỉ là trong quãng thời gian này ngươi nhi tử phải cô đơn rồi ”

Vô Ngân hắn nhìn nam tử trước mặt nhíu mày nghi hoặc ,Vô Ngọc cười nói “ Ta lịch kiếp cũng đã đến thời gian rồi , đã đến lúc ta trở về Thân Tộc , nhi tử tiếp theo ngươi phải tự lo cho mình rồi ”

Vô Ngọc mỉm cười nhìn hắn ,Vô Ngân nghe tới đây hắn ánh mắt kinh ngạc sau hắn mỉm cười nói “ Vâng phụ thân ngài cứ việc đi , sớm thôi nhi tử sẽ sớm tìm ngài cùng mẫu Thân ”

“ ân ,bọn  ta hi vọng sẽ sớm gặp lại con , con trai ”

Vô Ngân quay lại sau nhìn nữ tử trước mắt nàng mỉm cười nhìn hắn sau đi đến bên cạnh Vô Ngọc cười nói “ Nhi Tử chúc con phúc vận như ý nhé  “ , trên người hai người lúc này từng đốm quang mang hiện lên trước khi đi Vô Ngọc đưa cho hắn một phong thư nói ” Sau khi về phòng hẵng đọc ” ,Vô Ngân cầm phong thư rồi nhìn hai người hắn vui vẻ nói “ Vâng, hài nhi sẽ sớm tới tìm hai người ”

Trên mặt hai người Vô Ngọc nở nụ cười sau hóa thành một đạo lưu quang phóng lên trời , Vô Ngân nhìn hai người rời đi hắn trên mặt nở nụ cười, sau khi ngôi trong viện một lúc hắn rời đi

Bước ra ngoài nhìn đám người Giang Gia đang đứng đợi trên mặt hiếu kì tò mò nhìn hắn ,Vô Ngân lạnh nhạt đi đến đình viện vừa đi vừa nói “ Phụ Thân ta cùng mẫu thân rời đi , ta hiện tại còn nhỏ tuổi phụ thân quyết định giao lại quyền cho Đại Trưởng lão , còn quyết định ra sao là chuyện của các ngươi ”

Hắn quay lại lạnh nhạt ánh mắt hờ hững nhìn bọn họ , khi hắn không biết thân phận thật đám người này cũng không có coi trọng hắn , đến khi Giang Kiệt sai người giết hắn đám người này cũng vậy giờ đây đừng nghĩ hắn cho sắc mặt nhìn , còn đám huynh đệ tỷ muội kia thì càng không trước kia đám người này không phải muốn giết hắn băm sương nghiền thịt ra để hả dạ hay sao

Bây giờ đám người này có chết cũng trả liên quan gì đến hắn

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play