Bước vào căn phòng theo kí ức , hắn ngồi xuống từ trong tay áo lấy ra phong thư mà trước khi đi cha hắn giao lại , Vô Ngân mở lá thư ra hắn bắt đầu đọc , sau khi đọc xong hắn đặt lại lá thư vào phong , đại khái hắn cũng nắm được tình hình
Một phong thư là Đạo Thư do Đạo Diễn Thư Viện thư nhập học trước khi phụ thân hắn rời đi có xin cho hắn vào Học Viện , nhưng với tu vi Chí Thánh bây giờ của hắn tới làm Đạo Sư còn được chứ học cái gì trong đấy , khi quán đỉnh tu vi sẽ bao gồm cả kiến thức tu luyện của cảnh giới đấy nên nói kinh nghiệm của hắn bây giờ không khác gì so với một lão quái Chí Thánh sống mười mấy vạn năm đâu
Vô Ngân hắn lấy phong thư còn lại , lên thần niệm quét qua hắn có chút kinh ngạc cái này thế mà có chút rắc dối đây , Vô Ngân hắn cầm lên phong thư nhìn lại , trên đó có ba chữ đập vào mắt hắn , Thư Từ Hôn , hóa ra trước khi hắn xuyên tới thân chủ cũ đã có một hôn ước , mà mục tiêu hôn ước lại là con gái của một gia tộc nhỏ nằm phía Nam Đại Vũ
nàng ta là một thiên chi kiêu nữ tốc độ tu luyện cực nhanh , khi mới 18 tuổi đã là Tử Phủ Cảnh mà mở ra được Tử phủ rộng hơn 20 trượng lúc sơ kì , phải biết lúc đột phá mỗi người cùng lắm mở ra được 1 đến 2 trượng đã là có thiên phú rồi , yêu nghiệt cùng lắm mở tới 5 đến 6 trượng , còn hắn không dõ mình mở ra cái gì chỉ biết khi quán đỉnh tu vi cho hắn Hệ thống đều dùng đến cực cảnh , nên hắn không dõ dàng lắm
Quay trở lại vấn đề tuy tốc độ tu luyện nhanh nhưng mấy năm trước nàng tu đột nhiên không thể tăng tiến thêm mà còn tụt xuống , đến bây giờ chỉ là một phế nhân , hắn trước đây thân chủ cũng là một phế nhân tuy bên ngoài không tỏ vẻ gì nhưng bên trong hắn luôn day dứt về vấn đề mình không thể tu luyện
Nhưng cũng sao bây giờ hắn đã khác , Vô Ngân lạnh nhạt để lá thư xuống , nhìn một lá thư khác hắn cần nên đến Đại Diễn Học Viện , nhưng với cái Tu Vi này hắn đến làm một vị Môn Sư còn được nói gì đến làm một học sinh trong đó
Vô Ngân lắc đầu hắn đứng dậy nhìn về một phương hướng , hắn lóe lên không gian tiêu thất tại chỗ
Trước tiên cần đến Học Phủ trước
Dãy Núi Thần Tang , Đại Diễn Học Phủ
Nơi đây dãy núi cao vút nối tiếp lẫn nhau trên đó không ngừng từng tòa lầu tháp cao thấp san sát nhau phù không đảo treo trên trời tựa như từng tòa thái sơn
Bên dưới từng bóng người nhiều vô biên kéo dài , có người bình thường , có kẻ ăn mặc hoa quý những kẻ này không ai khác ngoài những kẻ muốn gia nhập Học Phủ
Vô Ngân nhìn lấy đám người hắn cảm thấy hứng thú nhìn đám người , nghe tiếng bàn tán , khi hắn dùng Đại Đạo Tự Nhiên Kinh quan sát ánh mắt có chút kinh ngạc khí vận màu đỏ tuy không nhiều nhưng cũng không quá ít , thậm trí hắn còn thấy mấy kẻ có khí vận Tử sắc
“ A cái kia không phải Triệu Mãn Thánh Tử của Thái Dương Triệu Gia sao hắn cũng tới sao ”
“ ngươi ngốc sao , Đại Diễn Học Phủ là Thánh Phủ Mạnh nhất Nam Vực vô số thiên tài tụ tập , tài nguyên phong phú vô cùng ngươi nghĩ xem bọn họ có muốn tham gia không ”
“ haha , A cái kia không phải là Tam Hoàng Tử của Thanh Vũ thánh triều sao ”
“ a cái kia sao không phải là Thánh Nữ Bích Lạc của Lan Hoa Thánh Địa sao ”
Vô Ngân hứng thú nhìn lấy người trên cao , thiên tư ngút trời băng thanh ngọc khiết lạnh lùng kiêu ngạo ánh mắt như nhìn sâu kiến nhìn bọn họ , từng người trên mặt đầy vẻ hâm mộ sùng bái , mà hắn đưa ánh mắt nhìn lên có chút nhíu mày , cái này nữ nhân Bích lạc tuổi mới đôi mươi nhưng tu vi đã là Tử Phủ sơ kì coi như là thiên kiêu đứng đầu nhất
Nhưng hắn không hứng thú đánh giá thêm , lúc mọi người còn đang trò chuyện trên cao từng bóng người hiện ra , từng hàng đệ tử áo bào phiêu bồng bước từ trong cửa môn bước ra , đứng đầu là hai vị lão giả tiên phong đạo cốt gương mặt hiền hòa , giọng nói nhẹ nhàng vang lên
“ Chư vị hôm nay là ngày mà Đại Diễn Học Phủ chiêu sinh các vị có mặt ở đây chắc cũng biết đến khảo hạch đi ”
“ Được rồi ta không nói nhiều nữa bắt đầu khảo hạch ”
Đám tu sĩ phía dưới nghe tới bắt đầu háo hức lên đám người dần tiến lên , bước khảo hạch đầu tiên là Đăng Tiên lộ đơn giản mà nói thì chỉ cần leo 100 bậc cầu thang là được đến khảo hạch thứ 2 là Chống Thần Chung gõ chuông khi gõ được 3 tiếng coi như là thành công
Bên dưới nhìn đám người cố gắng leo lên từng bậc vật vã , hắn nhìn tầng đăng tiên lộ kia ánh mắt lóe sáng , khi hắn còn đang hứng thú đánh giá một thanh âm khẽ vang lên
“ Vị này Đạo hữu không biết có thể cho ta biết tính danh sao ”
Giọng nói vang lên khiến Vô Ngần hắn quay đầu , nhìn lại là một vị nam tử hắn gương mặt thanh tú nam tử mỉm cười nhìn hắn , Vô Ngân nhìn đối phương rồi nhìn xung quanh cuối cùng hắn chỉ tay vào chính mình nói “ Ta sao ”
“ Ừm là huynh ”
“ Vô Ngân ”
Màn trò chuyện diễn ra nhanh chóng khiến nam tử khóe miệng khẽ giật giật , Vô Ngân hắn không nói gì thêm chỉ đi đến bậc thang khi định đặt trên lên thì đằng sau vang lên thanh âm “ Hừ đúng là kẻ vô giáo ”
Vô Ngân nhíu mày lại hắn quay đầu là một nam tử khác hắn mái tóc đỏ rực gương mặt lạnh lùng nhìn hắn , nhưng hắn cũng không nói cái gì , Huyền Đan Hậu kì con kiến hôi hắn không hứng thú , mà hành động này của hắn khiến nam tử kia có chút tức giận, mà đám người kia lại hứng thú nhìn hắn , những kẻ dưới đây đều là thiên kiêu khảo hạch đối với bọn họ mà nói trả khác gì trò trẻ con
" Tiểu tư kia có chút thú vị " ,Triệu Mãn cười nói , bên cạnh hắn một nam tử tuấn lãng gật đầu ,hắn là Tam Hoàng Tử của Thanh Vũ Thánh Triều Hoàng Ninh hai người trò chuyện nhìn hắn , đằng sa Bích Lạc Thánh nữ khẽ nghiêng đầu qua
Vô Ngân hắn không hứng thú khi định bước lên lần nữa thì nam tử kia lên tiếng " Ngươi! Đứng... " , một cỗ khí tức Chí Thánh tựa như bàn sơn đào hải chi uy áp xuống , đám người bên dưới đè cho bọn họ không thở được , giọng nói chầm tĩnh lạnh lẽo vang lên “ Ta không có thời gian chơi với ngươi ”