Nhìn quang cảnh tan hoang sau khi độ kiếp hắn nhíu mày hiện tại phải rời đi nếu không đám cường giả kia mò tới lúc đấy lại phải phiền phức một lúc

Quả nhiên sau khi hắn rời đi được một lúc chỗ hắn độ kiếp có không ít người tới , nhưng khi phát hiện người độ kiếp đã rời đi đám người đành bất lực quay về

Lâm U Thành

Là một tòa thành lớn nằm tại hướng bắc Đại Vũ Triều , trong quán trà ngồi đó một vị áo trắng công tử hắn tuấn mĩ tựa như Trích tiên một dạng , khiến không ít người liếc ánh mắt nhìn lại , tiếng bàn tán xôn sao khắp nơi nhưng không phải bàn tán về hắn mà là một cái vụ việc khác , đúng vậy người đang nghe là Vô Ngân hắn rời đi khỏi chỗ Độ Kiếp đã qua 3 ngày đại khái Chí Thánh Chi Lực hắn đã nắm dõ , rời đi từ Nam Vực Đại Vũ đến khu vực này , không ngờ ngồi nghỉ ngơi trong quán trọ mà lại nghe được quả dưa to như vậy

“ Ngươi nghe nói sao ”

“ haha có là vụ Tiêu Thiên Phàm kia đúng không ”

“ Ân là hắn nghe nói bị Đạm Đài Tiểu Thư từ hôn thì phải ”

“ haha nghe nói gì chứ là thật hắn bị từ hôn rồi , lúc trước thiên phú hắn còn là thiên tài , bây giờ thiên phú hắn mất chỉ là tên rác rưởi phế vật sao xứng với người ta ”

Bàn bên cạnh trò chuyện Vô Ngân ánh mắt lóe lên quang mang cái này cốt truyện hắn có chút quen thuộc không phải thỏa thỏa kịch bản nhân vật chính khí vận chi tử sao

“ haha cái kia Đạm Đài Ngọc là Chân Truyền của Thanh Hư Kiếm Tông có được Tôn Giả tọa chấn sao ”

“ người ta là thiên kiêu chi nữ cao cao sao lại kết đạo lữ với tên phế vật này chứ haha”

Vô Ngân hứng thú cũng giảm dần , dù gì cái đằng sau cũng không phải là ta này ba năm sau , không thì Ba Mươi năm hà Đông đại khái là như vậy đi hắn đã chán ngấy cái kiểu cốt truyện này rồi , đứng dậy sau khi đặt lại linh thạch coi như tiền trả xong hắn rời đi quán

Dạo bước trên đường vẻ ngoài của hắn thu hút không ít ánh nhìn

“ A cái kia là công tử nhà nào a , dung mạo lại anh tuấn như vậy a ”

“ không biết nhưng thật soái ”

Vô Ngân lạnh nhạt hắn trong kí ức cũ cũng không ít người nói , bây giờ cũng vậy đã quen

Tiêu Gia

Trong viện ngồi đó một thiếu niên mày kiếm mắt sáng nhưng trên gương mặt ấy giờ đây trầm như nước ,vị này không ai khác ngoài Tiêu Thiên Phàm , hắn ngồi đó việc bị từ hôn đã mấy ngày trước nhưng tiếng bàn tán lại cứ vang vảng bên tai , ngay cả hạ nhân trong nhà cũng là như vậy nói hắn sau lưng

Nhưng trong mắt Tiêu Phàm lúc này lại trầm xuống , khí tức lạnh lẽo lan tỏa khắp phòng khiến đám hạ nhân sợ hãi cúi đầu càng sâu hơn , bọn họ còn cho rằng vị Thiếu Chủ này của bọn hắn còn đang tức giận về việc mấy ngày nay , nhưng thực tế Tiêu Phàm hắn đang nhìn hướng một mảnh vỡ trên tay , hắn có một bí mật mà không ai biết , bản thân hắn là một vị Trùng sinh giả kiếp trước khi tranh đoạt Tiên Vị Đạo Quả thất bại mà vong mạng. Không ngờ mảnh ngọc lúc còn thiếu thời lại tỏa sáng cứu hắn một mạng đưa hắn về lúc hắn bị từ hôn

Tuy kinh ngạc với công dụng của nó nhưng hắn không định nói việc này với ai , đồng thời cũng thề 3 năm sau sẽ đánh bại Đạm Đài Ngọc rửa nỗi nhục này , kiếp trước hắn sau khi đạt Thánh Nhân mới quay lại trả thù nào ngờ cái kia tiện nhận lại bám vào Đế Tộc khiến hắn cũng không làm gì được

Khi hắn thành tựu Đế Vị thì nữ nhân kia đã sớm chết , Đế Tộc kia cũng ẩn cư hắn cũng trả thể làm gì khác cuối cùng nó cũng trở thành một trong những chấp niệm của hắn kiếp trước , kiếp này hắn thề sẽ rửa nỗi nhục ngày hôm nay bù đắp cho kiếp trước

Nghĩ đến đây linh lực trên người hắn ngày càng tăng trả mấy chốc đã đạt tới Trúc Linh Sơ giai rồi , nguồn Băng Linh Lực lan tỏa khắp phòng nhưng sắc mặt Tiêu Phàm vẫn không đổi hắn tiếp tục tham ngộ kí tự trên mảnh ngọc.

Bên này Vô Ngân ánh mắt nhíu lại , hắn cảm nhận được Đạo Pháp Tự Nhiên Kinh đang tham muốn cái gì , nói về bộ công pháp này mổ chút nó thiêng về Đại đạo tự nhiên hơn , khi có thể để pháp Tắc quấn quanh thành hộ thân quang màng , nhưng đa phần công dụng của nó có thể giúp hắn kiểm tra được bảo vật mang trên mình Đại Đạo nhiều hơn , nhưng cũng không phải mỗi đó công dụng có thể giúp người tu luyện thấy được khí vận của kẻ khác , giúp ẩn thiên cơ của bản thân

Khi hắn rời đi từ Nam Vực có thu được một kiện tàn khuyết Thánh Khí cũng nhờ bộ công pháp này , không nghĩ nhiều hắn rời đi chỗ mình đứng , biến mất tại chỗ khi xuất hiện ra đã là trước cửa viện Tiêu Phủ ,

Vô Ngân :"..."

Hắn có chút ngoài ý muốn khi nãy còn nghe tới chuyện người ta bị  từ hôn , giờ hắn đã xuất hiện luôn tại cửa nhà , không suy nghĩ gì nhiều, Vô Ngân lạnh nhạt liếc mắt xung quanh hắn liền tiến vào , khi đi đến trước cửa hai hộ vệ Tiêu Tộc nhìn thấy có người đi đến nhìn cách ăn mặc hoa quý trên người đối phương , hai người nhìn nhau liếc mắt trong đó một người đi đến khẽ dò hỏi “ Vị này công tử có thể là có chuyện gì sao ”

Vô Ngân nhìn hắn suy nghĩ một lúc liền lên tiếng “ Ân là có , các ngươi không cần nói người ta tìm là các ngươi thiếu chủ ”

“ Hả ... a cái này , có thể để ta đi thông báo một chút sao ”

“ Không cần ta tự đi ”

Nói xong hắn liền biến mất tại chỗ , khi xuất hiện đã đứng trước mặt một tòa viện, nhìn cảnh quan một lúc hắn không khỏi nói cái này gia hỏa không tệ đâu , hắn nghĩ vậy liền đi vào , đẩy cảnh cửa ra liền bước vào

Bên trong Tiêu Thiên Phàm , ngồi đó hắn lạnh nhạt rót ra hai chén trà , khi Vô Ngân bước vào đối phương liếc mắt nhìn lên cười nói “ Đạo hữu ngươi tìm ta có chuyện gì sao ”

Vô Ngân nhìn đối phương hắn có chút bất ngờ nhưng cũng không nói gì , sau khi ngồi xuống cầm lên chén trà thổi một hơi , uống xong hắn mới liếc lên nhìn Tiêu Thiên Phàm một lúc rồi nói “ Ngươi thừa biết ta tới đây là vì cái gì đi ”

Hắn vừa nói xong sắc mặt Tiêu phàm cứng lại sau liền trầm xuống , Vô Ngân ánh mắt lạnh nhạt nói “ Ngươi tốt nhất nên suy nghĩ kĩ đi , ta tới chỉ muốn lấy đi một vật đổi lại sẽ cho ngươi cái này , hai ta trao đổi thế nào ”

Tiêu Phàm nghi hoặc nhìn hắn , Vô Ngân lạnh nhạt lấy ra một cây trường Thương màu đỏ lóe ra hỏa diễm lập tức thiêu đốt không gian trong phòng , Vô Ngân liếc nhìn đối phương nói “ Thế nào một kiện Trung Phẩm Thánh Khí đủ ngươi dùng đến khi Đại Thánh đi ”

Ánh mắt Tiêu Phàm mở ra hắn kinh ngạc nhìn lấy Vô Ngân , tùy tiện lấy ra Trung Phẩm Thánh Khí cái này không khỏi quá phá của đi , nhưng hắn suy nghĩ nhiều hơn đối phương có thể là Cường Giả tiền bối nào hoặc là đối phương đến từ Cổ Lão Đế Tộc nào đó , cho dù là một bên nào hắn vẫn không thể trêu chọc , cho dù có át chủ bài chắc gì đối phương đã không có đâu

Suy nghĩ một lúc Tiêu Phàm hắn từ trong không gian lấy ra một mảnh ngọc màu xanh nhạt , Vô Ngân ánh mắt hài lòng nhìn đối phương , khi hắn cầm đi mảnh ngọc , Tiêu Phàm trong mắt hắn lập tức có chút biến đổi ánh vàng kim trên người đối phương ta biến mà thay vào đó là một màu đỏ

Vô Ngân qua mấy ngày tu luyện hắn cũng biết đối phương trên người là cái gì , là khí vận chi lực , người thường có khí vận màu trắng , may mắn một chút có khí vận màu lam , trên một đoạn nữa có khí vận màu xanh nhạt , còn màu đỏ đã được cho là khí vận chi tử rồi , trên nữa chính là tử sắc cao nhất là kim sắc

Kim sắc hắn mới biết có hai người ,một là tên trước mắt hai là hắn , Vô Ngân trong mắt tỏa ra kim quang nhìn một đầu hào quang quấn quanh thân mình trên mặt hài lòng ,nhưng hắn không ngờ là lấy đi một món đò của đối phương đã khiến Tiêu Phàm tụt từ Kim sắc xuống màu đỏ rồi , cũng xác định mảnh ngọc này bất phàm

[ Túc Chủ Thu Nhận mảnh vỡ Ngũ Diệp Thanh Linh Kính Tâm x1 ]

Ngũ Diệp Thanh Linh Kính bảo vật công kích thần hồn thủ hộ thần hồn khi thu thập đủ cho dù còn một tia thần thức cũng có thể cứu được , Vô Ngân ánh mắt hứng thú nhìn lấy sau khi xác nhận xong việc hắn đứng dậy quay người rời đi

Tiêu phàm nhìn hắn nói “ Vị đạo hữu này không biết tính danh gì ”

Vô Ngân nhìn đối phương cười nói " chuyện đó quan trọng sao ". Hắn mắt phượng híp lại cười sau quay người rời đi.

Tiêu Phàm ánh mắt phức tạp nhìn đối phương rời đi , hắn đường đường là Đế Cảnh Cửu Kiếp lại không làm gì được một Vị Chí Thánh cảnh , nếu là ở đỉnh phong hắn một tay có thể diệt nhưng hiện tại đừng nói là diệt , người ta một mực hạ mình cùng ngươi đổi đã là nể mặt rồi , nếu cưỡng đoạt mà nói hắn cũng đành biết nhường “ Haizz đúng là lên voi xuống chó mà ”

Bước ra ngoài viện Vô Ngân ánh mắt vui vẻ nhìn lấy miếng ngọc , sau khi thu hồi lại mảnh ngọc hắn ánh mắt lạnh xuống nhìn hướng Hoàng Đô cười lạnh nói " Giang Gia ta trở về , các ngươi đợi " nói xong hắn trực tiếp sé toạc không gian mà bước vào trước sự bàng hoàng kinh ngạc của cả đám người. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play