Đã beta :-)

Căn nhà gỗ đơn độc này trông rất lạc lõng giữa dãy nhà được xây dựng chỉnh tề, thậm chí có chút khác biệt rõ rệt.

Thế nhưng xung quanh căn nhà gỗ kỳ lạ đó lại có rất nhiều thành viên Anbu đang ẩn nấp, không chỉ có người của Namikaze Minato mà còn có thành viên của tổ chức Root.

Irene để Namikaze Minato đặt người hắn yêu thương nằm xuống, lần đầu tiên sử dụng kỹ năng nghịch thiên — “Cành Khô Hồi Xuân”.

Kỹ năng này cô rất ít dùng. Một là vì không có mấy cơ hội, hai là cái giá sử dụng quá cao, tinh thần lực bị tiêu hao cực nhanh, sau khi trị liệu xong, đầu sẽ đau như muốn nứt ra.

Cả người lớn lẫn trẻ nhỏ đều để ý tới điều đó, nhìn thấy sắc mặt của Irene càng lúc càng tái nhợt, mà tương ứng là thân thể của Kushina đang dần hồi phục, hô hấp và nhịp tim bắt đầu ổn định, sinh mệnh vốn suy yếu cũng dần trở nên vững vàng trở lại.

Chuyện này khiến Namikaze Minato vô cùng lo lắng, không biết có nên ngăn cô bé lại hay không. Dù trong lòng hắn thật sự mong đối phương có thể cứu sống vợ mình, nhưng điều đó không có nghĩa là hắn muốn lấy mạng người khác để đổi lấy mạng Kushina.

Huống chi, nếu bây giờ cắt ngang quá trình trị liệu, ai biết được có làm tổn thương đến cả người đang chữa trị lẫn người đang được chữa trị hay không.

Còn chưa kịp suy nghĩ xong, Irene đã thu tay lại, cau mày xoa huyệt thái dương, cảm giác choáng váng như trời đất đảo lộn khiến cô khó chịu đến mức chỉ muốn ngất đi cho rồi.

Namikaze Minato thấy Kushina đã ổn định thì nhẹ nhõm thở ra, nhưng ánh mắt lại tràn đầy lo lắng khi nhìn về phía Irene. Ngay cả Uchiha Itachi cũng không khỏi sốt ruột khi thấy sắc mặt cô tái nhợt như tờ giấy.

Irene thầm nghĩ sau này vẫn nên tăng cường tinh thần lực một chút, vừa nghĩ vừa lảo đảo đi về phía cái tủ, kéo cửa tủ ra, bên trong là từng hàng hồng dược và lam dược được sắp xếp gọn gàng ngay ngắn.

Cô đưa tay cầm lấy một lọ lam dược, bật nắp rồi ngửa đầu tu hết sạch, lúc này mới thở ra một hơi, sắc mặt cũng dần dần hồng hào trở lại.

Vừa xoa huyệt thái dương, Irene vừa thầm sợ hãi cảm giác bị rút cạn sinh lực ấy, thật sự rất khó chịu. Xem ra sau này phải nâng cao tinh thần lực thêm chút nữa, mấy lọ lam dược này cũng phải chuẩn bị nhiều hơn mới được.

Namikaze Minato và Uchiha Itachi không ai lên tiếng, chỉ lặng lẽ quan sát tình trạng của cô. Thấy sau khi uống thuốc thì trạng thái cô nhanh chóng khôi phục rõ rệt, cả hai cũng đồng thời nhẹ nhõm thở phào.

Minato quay đầu nhìn về phía Kushina đang nằm trên giường, thấy gương mặt cô đã không còn biểu cảm đau đớn, liền biết là không sao rồi. Cảm giác vui mừng trong lòng rốt cuộc cũng không thể kìm nén.

Ngược lại, Uchiha Itachi lại nhìn cái lọ trong tay Irene, bước lên vài bước hỏi: “Đây là gì vậy?” Gương mặt trắng trẻo tuấn tú lộ ra vài phần kinh ngạc.

Irene nhấc chiếc lọ trong suốt trên tay lên. Đây là dụng cụ khi cô tự điều chế thuốc, cũng là một trong những chiếc lọ thủy tinh hiếm hoi mà cô có được. Cô mỉm cười: “Đây là lam dược, dùng để hồi phục tinh thần lực.” Nói rồi cô lại cầm lên một lọ màu hồng khác: “Còn đây là hồng dược, có thể nhanh chóng chữa lành thương tích trên cơ thể.”

Vừa dứt lời, chính cô cũng hơi sững người một chút. Sao cô lại quên mất chuyện này nhỉ?

Nếu đã có hồng dược, thì cô đâu cần tự mình thi triển kỹ năng trị liệu làm gì, chỉ cần cho bọn họ uống thuốc là được rồi mà?

Irene ngẩng đầu nhìn mấy hàng hồng dược được xếp chỉnh tề trong tủ, tính toán một chút, số lượng hiện tại cũng khá đủ dùng, sau này có thể điều chế thêm nhiều hơn nữa.

Cô vừa nói xong, Namikaze Minato đã lập tức quay đầu lại, đôi mắt xanh biếc sáng rực lên, ánh mắt nóng rực nhìn về phía tủ thuốc chất đầy hồng dược, giống như người đang đói cả mấy ngày bỗng thấy một nồi thịt kho tàu.

Irene: “…”

Cô cảnh giác nhìn Namikaze Minato, im lặng vài giây, rồi *rầm* một tiếng, dứt khoát đóng sập cánh tủ lại.

Tuy cô là chủ chỗ thuốc này, nhưng ánh mắt của Namikaze Minato cứ như thể đang muốn… cướp của cô vậy!

Uchiha Itachi nhìn cảnh hai người họ mắt qua mày lại, bỗng nhiên hiểu rõ ý đồ của Namikaze Minato, không khỏi khẽ cong môi nở một nụ cười nhàn nhạt. Nhưng khi quay sang bắt gặp ánh mắt đầy cảnh giác của Irene, hắn lập tức thu lại nụ cười kia.

Namikaze Minato lúc này đã vô cùng kích động. Hắn nghe nhầm sao?

Hắn nghe thấy thứ gì vậy chứ!

Một loại thuốc… có thể chữa lành vết thương ngay lập tức?

Đây chẳng phải là thần dược trong truyền thuyết sao!?

Nếu thật sự có được thứ này, các ninja của Làng Lá khi ra ngoài làm nhiệm vụ cũng sẽ có thêm một tầng bảo đảm!

Nhìn thấy đám thuốc kia biến mất ngay trước mắt, Namikaze Minato lại chuyển ánh mắt nóng rực sang Irene.

Irene bị ánh nhìn của hắn làm cho rùng mình, cả người không khỏi run lên.

Namikaze Minato nhanh chóng bước đến bên cạnh cô, ngồi xổm xuống, chỉnh lại suy nghĩ một chút rồi nói: “Thuốc này nếu thật sự có công hiệu thần kỳ như thế, thì cháu cũng không nên dễ dàng tiết lộ ra ngoài. Nếu bị những kẻ có dã tâm biết được, e rằng sẽ gây bất lợi cho cháu!”

Trong mắt Namikaze Minato, Irene vẫn chỉ là một đứa trẻ, hơn nữa là một đứa trẻ sở hữu năng lực phi phàm, lại vừa cứu sống Kushina và bảo vệ cả ngôi làng. Đối với hắn mà nói, đứa trẻ này vô cùng quan trọng.

Irene nghiêng đầu nhìn người đàn ông trước mặt, thấy trong mắt hắn hiện rõ sự lo lắng không thể che giấu, bèn bật cười. Ánh mắt mà hắn nhìn mấy lọ thuốc vừa rồi, cô đều thấy hết, hắn rõ ràng rất muốn có chúng, vậy mà vẫn đặt sự an toàn của cô lên hàng đầu.

Cô cười nói: “Không sao đâu, chỗ cháu ở rất an toàn.”

Ở trong lĩnh vực của cô, người khác chỉ như gà đất chó sành, không có gì đáng ngại cả.

Namikaze Minato: “…”

Hắn nghẹn lời. Đúng là nơi này thật sự rất an toàn. Chakra hoàn toàn bị phong tỏa, đến cả hắn dù có bản lĩnh thông thiên cũng khó thi triển được. Hắn mím môi, vẫn nhịn không được mà nói tiếp: “Nhưng cũng không giống nhau. Dù sao cháu vẫn chỉ là một đứa trẻ. Nếu gặp phải kẻ có ý đồ xấu, cháu định phản kháng thế nào?”

Câu này là thật lòng. Với cấp bậc ninja như hắn, dù không có chakra vẫn có thể tay không vặn gãy cổ kẻ địch.

Irene nheo mắt cười, không trả lời. Lĩnh vực này hoàn toàn do cô làm chủ. Nếu cô muốn, thậm chí có thể khiến người ta bị cố định ngay trong đó, không nhúc nhích được nửa phân. Chưa kể bên trong còn có Thanh Thứ Đằng và vô số thủ đoạn khác nữa.

Nhưng trong lòng cô thật sự rất vui khi có người chịu lo cho mình như vậy.

Irene chủ động chuyển đề tài, hỏi ngược lại: “Chú muốn mấy loại thuốc này không?”

Namikaze Minato chần chừ một giây. Hắn đúng là muốn, nhưng…

“Chỉ có bấy nhiêu thôi sao?”

Irene khoát tay: “Là cháu tự làm ra đấy.”

Namikaze Minato lập tức hít sâu một hơi, ánh mắt sáng lên: “Vậy… ta có thể thay mặt Làng Lá mua lại được không?”

Nếu chỉ có đúng ngần ấy thì hắn nhất định sẽ không mở miệng xin. Nhìn hoàn cảnh xung quanh cũng thấy được cuộc sống của đứa trẻ này chẳng dễ dàng gì. Nếu lấy hết thuốc mang đi, lỡ như sau này cô bé gặp nguy hiểm thì biết làm sao.

Nhưng nếu cô bé có thể tự chế ra mấy loại thuốc này thì chuyện đó lại khác hẳn.

Nghĩ đến đây, cả ánh mắt của hắn cũng trở nên sáng rực.

Ánh mắt Uchiha Itachi nhìn Irene cũng không khác gì, trong đôi mắt ấy lấp lánh ánh sáng khó giấu.

Irene gật đầu, chuyện này không thành vấn đề. Việc bán thuốc kiếm tiền cũng vừa hay, cô có thể dùng để sửa sang lại căn nhà một phen.

Namikaze Minato vui mừng đứng bật dậy, rõ ràng bên ngoài lúc này vẫn còn là nửa đêm, vậy mà trên mặt hắn nở nụ cười rạng rỡ như mặt trời giữa trưa.

Đang lúc hắn còn đang vui mừng phấn khởi, không biết nên làm gì tiếp theo, bỗng nhớ ra một chuyện: “Đúng rồi, Cửu Vĩ đâu?”

Lời vừa dứt, không khí trong nhà lập tức trầm xuống.

Ngay cả Irene cũng chần chừ liếc mắt nhìn quanh phòng, cô nhớ rõ là Cửu Vĩ không có ra ngoài mà?

Cô hơi căng thẳng, lên tiếng: “Thanh Thứ Đằng?”

Tiếng động lách cách vang lên, Irene bỗng cảm thấy có thứ gì đó chạm vào mắt cá chân, cúi đầu nhìn xuống thì thấy cọng dây leo đang nhẹ nhàng chạm vào cô.

Irene hỏi: “Con hồ ly to đâu rồi?”

Thanh Thứ Đằng liền chậm rãi nâng dây leo lên. Chỉ thấy một con hồ ly đầu to, đang bị treo ngược lơ lửng trên cao, chỉ còn mỗi cái đuôi là bị buộc chặt, những cái đuôi khác đều buông thõng xuống, trông vô cùng thảm hại.

Irene/ Namikaze Minato/ Uchiha Itachi: “…”

Bỗng nhiên ai nấy đều thấy... Cửu Vĩ thật đáng thương, không hiểu sao lại có chút đồng cảm.

Irene thì không thấy có gì không ổn. Tuy trông có hơi khó nói, nhưng dù gì Cửu Vĩ cũng từng là hung thủ phá hoại Làng Lá, chẳng lẽ lại còn phải đối đãi nó như khách quý?

Namikaze Minato thì hơi khó xử. Giờ phải phong ấn Vĩ Thú lại lần nữa à?

Hắn quay đầu liếc nhìn Kushina vẫn đang ngủ say, hít sâu một hơi, sau đó xoay người chuẩn bị rời đi. Cửu Vĩ đã bị khống chế, không thể trốn thoát, mà bên ngoài giờ đang hỗn loạn, hắn không thể rời đi quá lâu, vẫn cần người chỉ huy khắc phục hậu quả.

Trước khi đi, Minato liếc nhìn Uchiha Itachi vẫn đang ôm em trai trong lòng, vỗ nhẹ lên vai hắn: “Đừng lo về người nhà, bọn họ hiện tại rất an toàn. Cháu cứ tạm thời ở lại đây bầu bạn với Irene đi.”

Ánh mắt Uchiha Itachi khẽ dao động rồi gật đầu đồng ý.

Hắn hiểu ý của Namikaze Minato. Có lẽ cô không nhận ra bản thân có năng lực trị liệu kinh khủng đến mức nào, lại chẳng có chút phòng bị nào với các ninja. Nếu cứ để cô tự do hành động bên ngoài, ắt sẽ bị những kẻ có ý đồ nhắm đến. Namikaze Minato mới nhậm chức Hokage chưa lâu, vẫn chưa hoàn toàn kiểm soát được Làng Lá, hắn lo lắng Irene sẽ gặp chuyện.

Thay vì để Irene rơi vào tầng tầng nguy hiểm, chi bằng giữ cô lại an toàn trong tầm kiểm soát. Còn lý do để để Itachi ở lại, phần lớn là vì hắn rất xem trọng đứa trẻ này, thiên tài hiếm có của tộc Uchiha, lại thông minh và cẩn trọng.

Irene nhìn nhất cử nhất động của hai người bọn họ, hoàn toàn không hiểu họ đang ngầm trao đổi điều gì, trên đầu như mọc ra một dấu chấm hỏi to tướng.

Namikaze Minato ôm Kushina và Naruto lên lầu, đặt vào phòng rồi mới thong thả rời đi. Nơi này quả thật rất an toàn, ít nhất còn hơn bên ngoài, hắn hoàn toàn yên tâm để vợ con ở lại đây.

Irene hơi ngơ ngác, một lúc lâu sau mới nhún vai, thầm nghĩ: Đi thì đi, dù sao cũng phải quay lại trả tiền cho ta. Dù gì vợ con hắn vẫn còn trong tay ta.

Namikaze Minato hoàn toàn không biết Irene đang nghĩ gì, càng không ngờ cô đang xem hắn là người mang “con tin” tới. Giờ đây hắn đã tới nơi bị thiệt hại nặng nhất, bắt đầu chỉ huy các ninja sửa chữa khẩn cấp.

Tuy không có ai thiệt mạng, nhưng số người bị thương vẫn không ít. Một số ninja bị thương nặng được đưa đến chỗ Irene chữa trị, số còn lại thì chữa tại trạm y tế.

May là số người bị thương cũng không nhiều, đa phần đã hồi phục và bắt tay vào sửa sang lại các khu vực bị Cửu Vĩ phá hỏng.

Khu vực bị hư hại nhiều nhất là nơi người thường sinh sống, nhất là nhà cửa, cần phải sửa gấp.

Nhìn hàng loạt căn nhà bị phá nát, Namikaze Minato lập tức cảm thấy đau đầu. Ngân sách của Làng Lá vốn đã không dư dả, giờ lại thêm một khoản chi khổng lồ!

Trên mặt hắn vẫn treo nụ cười ôn hòa, nhưng trong lòng thì thở dài thườn thượt. Hắn gãi đầu, túm lấy hai nhúm tóc vàng của mình mà giật nhẹ.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play