Đã beta (^-^)

Hệ thống hưng phấn đến mức như muốn bốc khói, nhưng bề ngoài vẫn cố tỏ ra nghiêm túc cứng nhắc.

“Mời ký chủ lựa chọn chức nghiệp”

Irene cúi đầu nhìn mắt cá chân sưng đỏ của mình, thở dài một tiếng, thôi thì chọn vậy, dù sao giờ cô cũng chẳng đi đâu nổi.

Cô gắng nuốt nước bọt, giọng khản đặc: “Có mấy chức nghiệp để chọn vậy?”

“Ký chủ không cần mở miệng, tôi có thể đọc được suy nghĩ của cô.”

Cái này có hơi rợn người. Đọc suy nghĩ thì thôi cho xin đi.

“Xin ký chủ yên tâm, tôi sẽ tự động lọc ra những phần không liên quan tới hệ thống.”

Irene: “……” Được rồi, mày giỏi.

Thấy cô đã chấp nhận, hệ thống 008 vui vẻ ưỡn ngực, đứng trong không gian hệ thống ra vẻ ta đây. Tuy là lần đầu tiên nó ra trận, nhưng chắc chắn phải là hệ thống ưu tú nhất!

“Mời ký chủ lựa chọn chức nghiệp”

Lời vừa dứt, trước mặt Irene hiện ra một bảng giao diện màu xanh nhạt, trên đó chỉ có đúng ba lựa chọn.

□ Chiến binh

□ Pháp sư

□ Trị liệu sư

Irene nhìn chằm chằm mấy chữ trên màn hình, im lặng một lúc lâu. Đúng là kiểu trò chơi online kinh điển, một đứa cận chiến, một đứa đánh xa, một đứa hồi máu. 

Cô bắt đầu nghi ngờ không biết cái hệ thống này có đáng tin không nữa. Không nói đâu xa, chức nghiệp "pháp sư" này liệu thật sự có thể dùng trong thế giới thực sao?

Nhưng nghĩ lại… hệ thống còn làm được chuyện giúp cô sống lại trong thân xác người khác, chắc mấy thứ này cũng không đến mức nói xạo.

Irene thử chạm nhẹ lên giao diện, nhíu mày, chỉ có mỗi tên chức nghiệp, không có lấy một dòng mô tả kỹ năng, đúng là sơ sài hết sức.

Cô hít sâu một hơi, hỏi trong đầu: “Không có mô tả kỹ năng gì hả?”

“Đây là trò chơi thực tế ảo chân thực nhất từng được phát triển. Không có kỹ năng cố định.”

Irene hơi chán nản thở ra: “Ý là kỹ năng thế nào hoàn toàn tuỳ thuộc vào vận may?”

Hệ thống hơi ngập ngừng một giây: “… Có thể hiểu như vậy.”

“Vậy không có nghề khác để chọn à?”

“Trong thế giới này, chỉ có ba chức nghiệp đó là có thể chọn.”

Irene nhíu mày, nhanh chóng hiểu ra vấn đề. Rõ ràng ba chức nghiệp này không phải được đặt ra ngẫu nhiên. Chiến binh để đánh giáp lá cà, pháp sư thì tấn công từ xa, còn trị liệu sư thì có thể tự chữa thương cho chính mình. Nói trắng ra là, trong mắt hệ thống, thế giới này nguy hiểm đến mức bắt buộc người chơi phải chọn nghề có khả năng sinh tồn.

Cô vốn nghiêng về pháp sư, từ nhỏ đến lớn cô không phải kiểu người thích đánh đấm, cơ thể cũng không mạnh, cho cô cầm kiếm xông pha thì chỉ có nước bỏ mạng. Nhưng pháp sư thì khác, đánh xa, kỹ năng mạnh, miễn đứng đủ xa và biết giữ vị trí thì vẫn có thể sống tốt. Có thể nói là kiểu "pháo đài biết đi", sát thương cao khỏi bàn.

Chỉ tiếc là... đó là trong điều kiện sức khoẻ bình thường.

Còn giờ? Nhìn cái chân sưng đỏ đi, người thì bầm dập khắp nơi, nếu không lấy trị liệu sư để tự cứu mình thì có khi cô còn chưa kịp tung skill nào đã bị người ta nhặt xác rồi.

Tuy vậy, Irene vẫn cảm thấy vô cùng bối rối.

Trị liệu sư... liệu có kỹ năng tấn công không? Thế giới này rõ ràng không hề an toàn, dưới biển còn có cả quái vật khổng lồ, ai biết trên hòn đảo này còn thứ gì đang rình rập?

008 nhìn vẻ mặt rối rắm của cô mà cũng có chút thấp thỏm hiếm thấy. Ba chức nghiệp này vốn là nó đã lựa chọn kỹ càng dựa theo hoàn cảnh thế giới hiện tại. Chẳng lẽ thật sự không phù hợp sao?

“Ký chủ có vấn đề gì không hiểu?”

Irene vò đầu bứt tóc, vẻ mặt rối rắm: “Cơ thể này rất yếu ớt, bảo tôi làm chiến binh là chuyện hoang đường. Mà tôi cũng chẳng phải bác sĩ, thảo dược cái gì cũng không biết một tí nào, nếu không chọn trị liệu sư thì tôi chết chắc thôi...”

“… Vậy thì chọn trị liệu sư thôi.”

008 thật sự không hiểu nổi Irene đang rối rắm cái gì.

“Nhưng mà nơi này nguy hiểm như vậy, nếu tôi chọn trị liệu sư thì liệu tôi có tự bảo vệ nổi bản thân không?” Irene quay đầu nhìn mặt biển trước mắt, trông thì có vẻ yên ả, nhưng cô biết rõ mình chưa bao giờ là người may mắn. Irene là kiểu người rút thăm chỉ toàn trúng câu: “Chúc bạn may mắn lần sau”. Loại trò chơi dựa vào nhân phẩm thế này, thật sự khiến cô đau đầu.

008 cũng bắt đầu thấy rối, nó cũng lo đấy chứ! Không đúng, thế giới này ban đầu đâu có như vậy. Vừa nãy nó cũng thấy cảnh kia, còn đang tính nếu Irene bị con hải quái nuốt mất thì sẽ lập tức đưa cô về không gian hệ thống, để cô không phải chịu đau đớn mà sớm đi đầu thai luân hồi.

Nhưng Irene nói thế... nó cũng thấy có gì đó không ổn thật. Thế giới mà nó chọn tuy hơi nguy hiểm, nhưng ít nhất trước khi ký chủ trưởng thành thì sẽ không gặp nguy hiểm lớn gì. Chỉ cần sống dai một chút là được. Nhưng cái thứ trong biển kia rốt cuộc là gì??

Tạm thời chưa tính đến chuyện đó. Hệ thống lập tức rà quét lại một lượt toàn bộ khu vực xung quanh, sau đó... im bặt.

Trong không gian hệ thống, 008 lặng lẽ cụp xuống, ủ rũ rõ rệt. Một lúc lâu sau mới lên tiếng: “Cô cứ chọn trị liệu sư đi, hệ thống sẽ “mở cửa sau” tặng một món đồ. Chỉ cần có nó, đảm bảo không sinh vật nào dám động vào.”

Irene ngẩn người. Vẫn là cái giọng máy móc đều đều kia, nhưng... sao cô đột nhiên lại thấy dễ thương đến lạ.

Còn "mở cửa sau"? Hệ thống mà cũng chơi kiểu này à?

Cô hơi dao động, nhưng vẫn dè dặt hỏi lại: “… Thật sự sẽ không sao chứ? Có liên lụy cậu bị phạt không? Nếu có thì thôi không cần cũng được.” 

Dù gì pháp sư cũng ổn mà, miễn là kỹ năng đủ mạnh thì việc chữa lành vết thương trên người cũng không khó. Chỉ là phải chịu đau thêm mấy ngày nữa thôi.

008 nghe vậy lập tức cảm động đến mức phát khóc. Dù chỉ là hệ thống mới ra lò, nhưng giữa các hệ thống vẫn có kênh liên lạc nội bộ. Ai làm ở đâu, ai gặp ký chủ kiểu gì... tin tức lan truyền rất nhanh.

Có hệ thống gặp loại ký chủ tham lam vô độ, có hệ thống lại gặp người tính toán chi li từng li từng tí. Dù sao thì, chỉ cần nhân phẩm cơ bản không có vấn đề lớn, không phải loại tội phạm chuyện ác đầy đầu, thì đều nằm trong phạm vi lựa chọn của hệ thống.

Lần này đích thân ra ngoài tìm ký chủ để kiểm tra bug hệ thống, vốn dĩ chỉ là nhiệm vụ do đầu não trung tâm giao xuống. Thế mà giữa đường lại xảy ra sự cố, rõ ràng là lỗi của nó, vậy mà ký chủ lại còn suy nghĩ cho nó!!

Irene nghe thấy trong đầu vang lên vài âm thanh rè rè đứt quãng: “Cậu bị lỗi hệ thống à? Lập trình bị trục trặc sao?”

Tiếng rè rè trong đầu lập tức ngừng lại. 008 vội vàng đáp: “Không có việc gì! Ký chủ cứ nhận lấy, chỉ là chút năng lượng thôi, hệ thống chúng tôi sẽ ghi nhận và trao danh hiệu tên tuổi vang danh khắp thế giới. Đến lúc đó, phần năng lượng lần này cũng sẽ được bù lại thôi!”

Giọng hệ thống tuy vẫn là âm thanh máy móc, nhưng nghe đã bớt nghiêm túc, có phần sinh động hơn trước.

Irene mím môi cười. Cô nghe ra được sự thay đổi trong giọng điệu kia, một dấu hiệu tốt.

Hiện giờ, quan hệ giữa cô và hệ thống chỉ là hợp tác hoặc đúng hơn, giống như thuê dịch vụ. Nếu có thể khiến hệ thống ngả về phía mình thêm một chút, sau này từ miệng nó moi ra vài thông tin nội bộ thì quá lời rồi.

“Ngoài việc để tôi kiểm tra bug, cái gọi là danh hiệu là cái gì vậy?”

"Danh hiệu là cách đánh giá dựa trên độ nổi tiếng của ký chủ trong thế giới. Ví dụ như nếu ký chủ chọn chức nghiệp trị liệu sư, thì phải giành được danh hiệu "Đệ nhất y sư" của thế giới này, tương tự với các chức nghiệp khác cũng vậy."

Hệ thống vốn còn “non trẻ”, tính cách còn hơi hoạt bát. Chỉ là trước đây từng gặp không ít thất bại, nên mới trở nên dè dặt như bây giờ.

Irene lập tức rơi vào trầm mặc, chuyện này có vẻ hơi khó khăn. Cô hiện giờ hoàn toàn mù tịt về thế giới này, thậm chí còn không biết trên đảo có người hay không. Nhưng chỉ cần nghĩ đến con quái vật khổng lồ dưới biển kia là đủ hiểu, nơi này chắc chắn không thể ôm quá nhiều kỳ vọng. Ai mà có thể sống nổi ở một chốn như thế chứ?

Muốn giành được danh hiệu nghe chừng… thật sự là quá khó khăn.

“Thật ra nhiệm vụ này ký chủ làm hay không cũng không sao cả. Chủ yếu vẫn là thường xuyên sử dụng kỹ năng để hệ thống dễ kiểm tra và đo lường là được.”

Thấy cô trầm mặc, hệ thống vội vàng lên tiếng giải thích.

Nó không hề nói dối. Việc đạt được danh hiệu vang danh, ngoài giúp ký chủ nổi tiếng ra thì thật ra chẳng có tác dụng thực tế gì. Chỉ là nếu ký chủ đạt được danh hiệu thì hệ thống cũng sẽ được hưởng ké một chút lợi ích, dù sao giữa các hệ thống cũng có sự cạnh tranh. Nếu ký chủ do nó dẫn dắt xuất sắc, thì bản thân nó cũng sẽ được công nhận là một hệ thống ưu tú. Đến lúc báo cáo với đầu não trung tâm, biết đâu còn được thưởng nữa.

Phần thưởng tất nhiên chính là thứ mà mọi hệ thống đều khao khát — năng lượng.

Đừng xem thường chuyện này. Năng lượng chính là thứ giúp hệ thống “trưởng thành” đấy!

Irene nghiêng đầu suy nghĩ một chút, cuối cùng quyết định cứ làm theo lời hệ thống nói. Dù sao nếu thật sự xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hệ thống cũng sẽ rất khó xử. Vậy thì thà nghiêm túc cố gắng sống sót trước đã.

Còn cái danh hiệu vú em số một thế giới kia, nghe thì hơi ngượng một chút… nhưng nếu thật sự giành được, cũng không phải không thể đem ra khoe khang.

Irene hít sâu một hơi, khẽ nói:

“Vậy chọn trị liệu sư đi. Dù sao tôi cũng không hứng thú gì với việc đánh đấm, có thể nằm yên sống qua ngày thì tội gì phải lao vào chém giết?”

“Chức nghiệp của ký chủ đã được xác nhận!”

Cùng lúc tiếng hệ thống vang lên, giao diện màu lam nhạt trước mặt cô cũng dần gợn lên từng lớp sóng nước. Những dòng chữ trên giao diện nhanh chóng thay đổi, nếu như vừa rồi vẫn còn là danh sách nghề nghiệp để chọn lựa, thì bây giờ đã chuyển thành thông tin cá nhân của Irene.

Ký chủ: Irene

Tuổi tác: 6 tuổi

Cấp bậc: 1

Thể chất: 8

Tốc độ: 6

Sức mạnh: 5

Tinh thần lực: 13

Giá trị sinh mệnh hiện tại: 6/100

Điểm trị liệu: 0

Irene hơi kinh ngạc một chút. Ban đầu cô cứ ngỡ mình chỉ khoảng bốn, năm tuổi, không ngờ đã là sáu tuổi rồi? Tuy vậy, thể chất hiện tại xem ra cũng không tệ lắm, ít nhất các chỉ số về sức mạnh và tốc độ vẫn còn có thể chấp nhận được.

Trên giao diện chỉ hiển thị thông tin của riêng cô, không có dữ liệu so sánh với người khác, nhưng Irene vẫn rất rõ ràng, những con số này, xét theo tiêu chuẩn thì chính là ở mức bình thường của một đứa trẻ.

Chỉ có điều, giá trị sinh mệnh thật sự quá thấp, hoàn toàn chống đỡ bằng một hơi thở cuối cùng. Xem ra trước khi cô tới, nguyên chủ nhỏ bé của thân thể này cũng đã chịu không ít đau khổ. Tuy vậy, Irene cũng không quá sốt ruột. Chống được thì cứ chống trước đã, ít nhất thì hiện tại cô vẫn chưa chết được.

Về phần tinh thần lực, Irene thuận miệng hỏi một câu: “Chỉ số tinh thần lực này có tác dụng gì vậy?”

“Có thể giúp ký chủ sử dụng kỹ năng trị liệu thuận buồm xuôi gió hơn.”

Irene gật đầu, “Vậy thì được.” Dù sao thử một lần cũng không mất gì, tự mình trải nghiệm sẽ rõ. Trước đây cô cũng từng chơi game, giờ thì bản thân lại rơi vào một trò chơi sống còn, chắc chắn cũng phải có sự khác biệt rồi.

Cô cúi đầu tiếp tục nhìn xuống mục kỹ năng. Trên giao diện hiện ra năm kỹ năng: Diệu Thủ Hồi Xuân, Xuân Khai Tẩy Uế, Xuân Lâm Đại Địa, v.v... Irene có hơi xấu hổ. Quả thật đúng chuẩn kỹ năng của hỗ trợ, hoàn toàn không có lấy một chiêu thức tấn công nào.

Hơn nữa mấy cái tên này cũng quá qua loa xơ xài rồi đi? Toàn là “xuân” với “xuân”, cho cô vài cái “thu đông” nghe cũng thấy hay ho hơn chứ. Thôi, cùng lắm cũng chỉ là cái tên.

Irene dứt khoát vứt luôn vấn đề tên gọi ra sau đầu. Tên không phải là trọng điểm, quan trọng là kỹ năng có mạnh hay không. Dù có đặt tên nghe như thần tiên giáng trần mà kỹ năng phế, thì vẫn chỉ là một đống shi* mà thôi.

Cô chăm chú nhìn giao diện kỹ năng một lúc lâu, rồi hít sâu một hơi, công nhận nhà phát hành game này thật may mắn vì giờ đây trò chơi vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm nội bộ. Nếu tung ra công khai... đảm bảo sẽ có người bị lôi ra đánh chết.

Chỉ nhìn sơ qua thôi, đây là cái quỷ gì chứ?

Diệu Thủ Hồi Xuân —— Hồi máu cho một mục tiêu phe ta, tối đa bằng 80% lượng máu tối đa của mục tiêu đó.

Xuân Lâm Đại Địa —— Hồi máu cho toàn bộ đồng minh phe ta, mỗi người nhận tối đa 80% lượng máu tối đa của chính mình.

Chỉ cần đọc qua hai dòng mô tả kỹ năng này, Irene lập tức cảm thấy tức ngực khó thở.

Chỉ có bấy nhiêu chú thích thôi á?

Đơn giản đến mức này mà cũng dám quăng ra ngoài?

Irene: “…”

Thôi thì cũng được, dù sao nhìn kỹ cũng hiểu. Chẳng phải chỉ là một kỹ năng hồi máu đơn thể, một cái hồi máu diện rộng sao? Cùng lắm thì thử vài lần là nắm được cách dùng.

Chỉ là… cái thanh máu này…

Irene cúi đầu nhìn giá trị sinh mệnh của mình chỉ còn 6%, im lặng rơi vào trầm tư.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play