Ngôn Khanh lại phải tự nhắc nhở bản thân sắc dục sẽ dẫn ra cạm bẫy, nóng nảy rồi sẽ mất cái ăn, y phải tiến lên từng bước một. Sau khi đạt được mục đích, y không được thỏa mãn mà nảy sinh suy nghĩ bậy bạ, phải tạm thời gạt bỏ những thứ ngoằn ngoèo trong đầu óc đi và tập trung toàn lực vào việc điều tra trước.
Họ đi theo Thất công công và Bạch Tử Khiêm đến cấm địa của phủ Thành chủ, cũng là nơi sâu nhất trong hang động. Ánh sáng bị chặn lại làm cản trở tầm mắt, bốn bề xung quanh đều đen kịt.
Ngôn Khanh tiến lên. Có âm thanh quái lạ nào đó. Đến khi ánh sáng dần tràn tới, thấy rõ cảnh tượng trước mắt, Ngôn Khanh mới ngẩn người. Đi ra ngoài từ vị trí tận cùng hang động sẽ lại bắt gặp một cánh rừng.
Rừng ở đây có thân đen, lá xanh lục, cành treo vô vàn lụa đỏ.
Hình ảnh đẹp mà quái ấy lập tức trở thành cảnh địa ngục trần gian với những con mắt treo trên đầu dải lụa.
“Số mắt này…”
Ngôn Khanh nhìn cánh rừng chòng chọc. Một số mắt trông có vẻ mới bị móc ra, máu chưa khô vẫn nhầy nhụa trên mình chúng rồi nhỏ từng giọt xuống nền đất. Bước ra rồi y mới nhận thấy đất ở đây mềm một cách khác lạ, hẳn phải do được thấm máu nhiều năm mới có thể giẫm nhẹ đã trào ra ít máu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT