Quả nhiên cổ nhân không nói dối, trên đầu chữ sắc có một con dao.
Ngôn Khanh cứng đờ, đầu óc vốn mê muội bởi sắc đẹp lập tức bừng tình. Cơ bản là bởi thứ đè lên người mình quá nổi bật, bất luận là về nhiệt độ hay về gì đó khác.
Ban nãy Ngôn Khanh thả tâm trí đi xa, Tạ Thức Y nói gì là nghe đấy, thành ra phải đến giờ y mới phát hiện tư thế của hai người họ quái lạ thế nào. Y khoác tay lên bờ hồ, mình ngâm trong nước, áo quần tóc tai đều ướt sũng.
Thành hồ bằng ngọc soi rõ dáng vẻ của y lúc này: mái tóc đen dài ướt nhẹp phủ lên bờ vai trắng nõn, đôi gò má ửng hồng giữa làn hơi sương, cặp mắt đào hoa ướt át đến mức trông như gần khóc mỗi lúc cúi đầu.
Ngôn Khanh: “…” Khoan đã, hình như có hiểu nhầm gì đó ở đây.
Thất công công và Bạch Tử Khiêm đều đã rời đi nhưng Tạ Thức Y vẫn không hề dừng cái chuyện mà hắn cho là quá đáng.
Rõ ràng chỉ là diễn kịch thôi mà… Ngôn Khanh không kiềm được cơn run rẩy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play