Hôm qua vạn tuế gia vừa mới truyền chỉ hồi cung, thế mà đến đêm đã nghe trong điện có tiếng nước, lại thấy Ngọc Phù cô nương bước vào rồi không thấy trở ra. Lai Thọ lúc ấy mừng rỡ tới mức suýt nhảy lên ba thước!
Một đêm mà truyền ba lần nước tắm, long ân sâu nặng như vậy, quả là làm người ta vừa kính vừa sợ. Vạn tuế gia vốn hùng dũng mãnh mẽ, có điều... cũng nên nghĩ đến thân thể mềm yếu của tiểu cô nương một chút chứ?
Lai Thọ còn nhịn không được bày tay thành thế hoa lan, đưa lên giữa không trung mà vung vẩy múa may, vẻ mặt dào dạt vui mừng. Lưu Hỉ đứng bên nhìn thấy, liền không nhịn được cười hì hì thành tiếng. Hai người đưa mắt liếc nhau một cái, trên mặt đều là vẻ cười gian ranh mãnh, bả vai run lên không ngớt.
Chợt nghe bên trong điện truyền ra tiếng động rất khẽ, Lai Thọ liền vội vã thu lại nụ cười, khom lưng tiến vào thỉnh an.
Bên trong, rèm lụa vàng rũ dài chấm đất, Yến Tự Lễ khoác áo ngồi nghiêng trên mép sập, một tay vòng ra sau lưng, rõ ràng là còn đang giữ chặt người trong lòng.
Lai Thọ liếc nhìn một cái, quả nhiên, cô nương kia vẫn đang nằm trong chăn gấm.
A di đà Phật, thật là keo sơn dính chặt, khiến người ta chỉ muốn hít một hơi khí lạnh. Lai Thọ phấn khởi, lại thầm vui trong lòng, không nhịn được mở miệng thăm dò:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT